TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8142 KIẾM ĐỘ SINH.  

"Chưa chắc là xông vào đâu, có khi lại là vào từ bên Vô Tương Phật Tự đấy".

"Còn có người chủ động vào A Tị Địa Ngục cơ à?

Đúng là chán sống mà”.

"Ai mà biết được...", lúc này, bóng con hổ cũng nói tiếng quỷ: "Khà khà, chúng ta có đến sáu người nhưng con mồi lại chỉ có hai, nên chia thế nào đây?"

"Càn Hổ, nói ý kiến của ngươi nghe xem nào?"

Một người trong đó lên tiếng: "Đương nhiên là ai giết thì thuộc về người đó rồi".

"Chơi luôn!"

Lúc này, bốn người, một hổ, một chim ưng chuẩn bị xuất thủ.

"Lại là?"

Một giọng nói tiếng quỷ vang lên, cười hỏi: "Lại là là sao?

Nói cách khác, các ngươi đã gặp người khác trước khi bọn ta vào à?"

Giọng nói ấy vang lên rất đột ngột, bốn người một hổ một ưng nghe rất quen thuộc.

Ai thế?

Nhưng không lâu sau, sáu bóng dáng đồng thời nhìn vào Tần Ninh.

Là người trẻ tuổi này.

"Ngươi... ngươi là người cơ mà... sao lại nói được tiếng quỷ cơ chứ?"

Giờ phút này, Càn Hổ sững sờ, trợn mắt há hốc mồm.

Tần Ninh nói với vẻ ngán ngẩm: "Là người mà lại nói tiếng quỷ... sao nghe cứ như ngươi đang mắng ta thế nhỉ...", nghe tiếng quỷ thốt ra từ miệng Tần Ninh, cả sáu bóng dáng đều sởn cả tóc gáy.

Bọn họ là linh hồn, sau khi chết đi hóa thành những thứ như quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh, phát triển trí tuệ, chiếm đoạt những quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh khác và không ngừng tiến hóa đến cấp bậc quỷ tướng. Sống dưới một hình thái khác nên bọn chúng có hệ thống ngôn ngữ trao đổi riêng.

Nhưng không ngờ... Tần Ninh lại biết nói tiếng quỷ.

"Các ngươi thành thật chút đi!"

Tần Ninh tiếp tục chất vấn: "Trước khi gặp bọn ta, có phải các ngươi đã gặp một nữ tử không?"

Nói rồi Tần Ninh di đầu ngón tay ra xung quanh, phác họa một bức tranh sống động như thật.

Nữ tử trong hình mắt ngọc mày ngài, thoạt trông hơn ba mươi tuổi, phong thái vừa đẹp vừa cao sang, là mày liễu nhưng toát lên khí thế không thua kém gì cánh mày râu.

"Gặp bà ấy chưa?"

Tần Ninh nhắc lại câu hỏi.

"Rốt cuộc ngươi là ai?

Là người sao lại biết nói tiếng quỷ!"

Một người trong đó hỏi lại lần nữa.

"Mạnh Huân! Đừng nhiều lời với hắn, bắt lại thẩm vấn trước đã!"

"Ờ".

Lúc này, bốn người, một hổ, một ưng quyết đoán xông tới.

Đọc truyện chữ Full