Với cấp bậc Biến Cảnh của hắn bây giờ, trận pháp ngưng tụ ra đã đủ để bố trí được thiên trận! Chuyện mấy gia tộc tranh đấu không thể nói xấu hay tốt, mọi người đều là phía đối lập với nhau mà thôi, không có liên quan gì đến Tần Ninh thì hắn cũng lười giết người.
Chỉ trong chốc lát, một ảo trận đã hiện ra, tràn ngập bên trong sơn cốc.
Mười mấy người ở trong ảo trận, chỉ cảm thấy vô cùng huyền diệu.
Tần Ninh nói: "Không nên động đậy".
Lúc này, đám người Ngọc Ngâm Tuyết lần lượt đứng nép vào trong sơn cốc, không một ai nhúc nhích.
Không lâu sau, mấy chục bóng người đi vào sơn cốc.
Mười mấy người này đứng cách bọn họ chưa đến trăm thước, nhưng mấy chục người kia cứ như căn bản không thấy bọn họ vậy.
Dẫn đầu là một người trung niên đàn ông râu dài, tay cầm một cây trường thương, vô cùng cẩn thận.
Ở bên cạnh ông ta là một nam một nữ trẻ tuổi, cũng rất thận trọng.
"Hồ Vân Ly!"
"Hồ Nguyệt Ly!"
Người đàn ông trung niên kia mở miệng nói: "Chắc chắn là ở chỗ này?"
"Chắc chắn".
Thanh niên bên trái mở miệng nói: "Khiêm thúc, sẽ không sai được!"
Lúc này, Khiêm thúc kia nhìn bốn phía, hừ một tiếng nói: "Người đâu?"
Mấy chục người rối rít tản ra tìm kiếm bên trong sơn cốc, chẳng qua là xem xét nửa ngày cũng không thấy bất kỳ bóng người nào.
Sắc mặt hai người Hồ Vân Ly và Hồ Nguyệt Ly cũng vô cùng khó coi.
Rõ ràng là ở chỗ này mà! Làm sao lại không thấy.
"Hừ!"
Khiêm thúc kia quát lên: "Vô dụng".
"Chắc chắn Ngọc Ngâm Tuyết ở nơi này, Khiêm thúc, nhất định là bọn họ đã nhận được tin tức trước nên đã chạy...", "Người của chúng ta bao vây ở xung quanh, cô ta chạy đi đâu cũng không thể hoàn toàn không có tin tức được".
Người đàn ông được gọi là Khiêm thúc nói: "Đáng chết!"
"Khiêm thúc, làm sao bây giờ?"
Thanh niên hỏi.
"Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?"
Khiêm thúc hừ một tiếng nói: "Đi thôi, ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa!"
Khiêm thúc hùng hùng hổ hổ nói: "Nhà họ Ngọc bên này, nếu như có thể giết Ngọc Ngâm Tuyết vậy thì có thể để Ngọc Minh Hoàng không kịp ra tay, đến lúc đó nhà họ Hồ chúng ta và nhà họ Cố có thể bắt tay tiêu diệt Thanh Viêm Tông trước!"
Hồ Vân Ly liền nói ngay: "Sẽ ra tay với Thanh Viêm Tông sao?"
"Ừm".
Khiêm thúc bình tĩnh nói: "Mấy năm gần đây Thanh Viêm Tông phát triển nhanh chóng, đã tạo thành uy hiếp ở bên trong tây nam vực rồi".
Hồ Vân Ly hừ một tiếng nói: "Ta đã sớm muốn tiêu diệt Thanh Viêm Tông".
"Nếu không phải Ôn Hiến Chi kia có bản lĩnh ngự thú, Thanh Viêm Tông căn bản sẽ không sống tới bây giờ!"