Từng bóng người bay xuống.
Tần Ninh đi tới trước cổng thành Thiên Nguyên.
Sau lưng hắn, đám người Liễu Tinh Tinh, Nguyên Lục Tiên, Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương cùng nhau hạ xuống.
Ôn Hiến Chi và Dương Thanh Vân đi theo hai bên trái phải của Tần Ninh.
Tại cổng thành.
Võ giả nhà họ Hồ đang kiểm tra.
Bọn họ đi ở đằng trước, bị một vị thống lĩnh ngăn lại: “Tất cả những người vào thành Thiên Nguyên đều phải nộp mười viên thiên nguyên thạch!”
“Cút!”
Nhưng mà tên thống lĩnh kia còn chưa dứt lời thì bỗng có một tiếng quát vang lên.
Tên thống lĩnh tức giận, ngay lập tức rút đao ra, mười tên hộ vệ của nhà họ Hồ đang ở cạnh hắn ta cũng tiến lên.
“Trợn to mắt của các ngươi ra xem thử ta là ai!”
Hồ Tông Nghĩa mắng to.
“Tộc… tộc trưởng…”, lúc này, tên thống lĩnh kia sợ tới mức tái mặt, quỳ rạp xuống đất, vội vã nói: “Tộc trưởng, ta, ta, ta… ta không biết là người”.
“Cút ngay”.
Tất cả hộ vệ đều tránh sang một bên.
Lúc này, Hồ Tông Nghĩa mới cung kính nói với Tần Ninh: “Tần tiên sinh, thật ngại quá…”, Tần Ninh vẫn không nói gì, hắn chỉ im lặng dẫn đám người kia đi vào trong thành.
Trên đường phố, người đến người đi, rất là náo nhiệt.
“Ăn cơm thôi”.
Tần Ninh cười bảo.
Hồ Tông Nghĩa nhanh chóng tiến lên, chắp tay nói: “Quán rượu ngon nhất ở thành Thiên Nguyên chính là quán rượu Thiên Nguyên do nhà họ Hồ bọn ta kinh doanh, Tần tiên sinh cứ đi theo ta…”, Hồ Tông Nghĩa dẫn đường, không lâu sau đó, bọn họ đi tới trước cửa một quán rượu lớn.
Ngay lập tức, võ giả nhà họ Hồ tiến vào trong, bắt đầu dàn xếp.
Chỉ trong chốc lát, đám người Tần Ninh tiến vào trong quán rượu, ngồi vào bàn.
Nhưng mà cũng chỉ có ba người bọn họ và một con chó ngồi vào bàn, những người khác nào dám ngồi xuống.
Tần Ninh cười nói: “Ngồi cùng nhau đi!”
Nghe vậy, những người khác mới dám ngồi xuống.
Liễu Tinh Tinh, Nguyên Lục Tiên, Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương cùng ngồi xuống.
Còn những người còn lại… ai dám ngồi chứ! Tần Ninh thấy vậy bèn cười bảo: “Cung chủ Liễu Tinh Tinh, cung chủ Nguyên Lục Tiên, xin hỏi hai vị, Phi Tiên Cung chống lưng cho nhà họ Hồ và nhà họ Cố đi gây chuyện với Thanh Viêm Tông là có ý gì?”
Suốt quãng đường vừa rồi, Tần Ninh chưa hề làm khó dễ bọn họ.
Hình như vị công tử Tần Ninh này có quen biết với người đứng đầu Phi Tiên Cung, Phù Vạn Lý.
Lúc này, Liễu Tinh Tinh mới chịu mở miệng: “Ở trong Thương Vân Thiên vốn chưa hề được bình yên, những năm gần đây, các đại thế lực vẫn luôn mâu thuẫn với nhau”.