TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8259 CON CHÓ NÀY, ĐÚNG LÀ KHÔNG RA GÌ.  

Nghe thấy thế, Phù Vạn Lý lại cười ha ha nói: "Điều này đâu có liên quan gì đến ngươi?"

"Khi ta biết ngươi xuất hiện trong Vô Tương Thiên đã phải giật mình kêu lên".

"Về sau nghe ngóng mới biết được, Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, Thông Thiên Đại Đế chuyển thế, ngươi quá trâu bò".

"Về phần cha ta...", Phù Vạn Lý oán hận nói: "Trong cuộc chiến với Ma tộc, có rất nhiều người giống như ta, phụ thân hoặc là mẫu thân, hoặc là thê tử, trượng phu, hoặc là con trai con gái chết đi, nhưng bây giờ rất nhiều người đã quên mất rồi".

"Ta tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho điều này được".

"Ta cũng biết ngươi căm thù Ma tộc đến tận xương tuỷ".

Phù Vạn Lý tiếp tục nói: "Lần này thì hay rồi, ngươi trở về ta cũng an tâm, ngươi vô cùng lợi hại, có ngươi ở đây, Ma tộc tính là cái gì chứ!"

"À đúng rồi, sau khi ngươi xảy ra chuyện bên trong Vô Tương Thiên, Thương Vấn Đạo đã đến Vô Tương Thiên, đánh một trận với mấy lão lừa trọc kia, nhưng mà sau đó mấy lão lừa trọc của Kim Quang Tự xuất hiện, chắc hẳn Thương Vấn Đạo không chiếm được tiện nghi".

"Kim Quang Tự sao...", Tần Ninh cười ha hả nói: "Ta sẽ lại đến Vô Tương Thiên lần nữa, đến lúc đó...", dừng một chút, Tần Ninh mới nói: "Được rồi, ta tạm thời ở lại Phi Tiên Cung của ngươi mấy ngày, ngươi phái người đi tìm hiểu tình huống ở Vô Tương Thiên một chút".

"Còn có, tây nam vực bên kia...", "Thanh Viêm Tông, ngươi hãy quan tâm nhiều hơn".

"Chắc chắn rồi!"

Phù Vạn Lý nói thẳng.

Tần Ninh tiếp tục nói: "Cũng không còn việc gì khác nữa, chỉ cần lan truyền tin tức ta trở về ra là được rồi".

"Được!"

Sau đó, Phù Vạn Lý dẫn Tần Ninh đi tản bộ xung quanh Phi Tiên Cung.

Mà ba ngày sau, Tần Ninh để Dương Thanh Vân trở về tây nam vực xử lý chuyện trong Thanh Viêm Tông, đồng thời Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên cũng trở về cùng Dương Thanh Vân để đảm bảo hắn ta được an toàn.

Phi Tiên Cung.

Trong một sơn cốc khá yên tĩnh.

Lúc này Tần Ninh uể oải nằm trên ghế, Phệ Thiên Giảo nằm chổng vó bên tay trái, một tay Tần Ninh cầm chén trà, một tay thì vuốt ve đôi tai lông xù của Phệ Thiên Giảo, cực kỳ thoải mái.

Mà ở bên khác trong sơn cốc, Ôn Hiến Chi đứng dưới ánh mặt trời đã khuất, hai tay không ngừng kết ấn, nhưng hết lần này đến lần khác đều thất bại mà kết thúc.

"Sư phụ!"

Ôn Hiến Chi xoay người, nhìn thấy dáng vẻ thoải mái của Tần Ninh và Phệ Thiên Giảo thì oán hận nhìn Phệ Thiên Giảo.

Con chó này, đúng là không ra gì.

Lại dám tố cáo với sư phụ, nói những năm gần đây hắn ta tiến bộ chậm chạp, khiến con chó như nó bị liên lụy, cũng tăng lên rất chậm.

Rõ ràng là nói phét! Phệ Thiên Giảo hết ăn lại nằm, lười biếng không ai bằng.

Đọc truyện chữ Full