Đây chính là cường giả Thương Vân Thiên mà Tần Ninh mang về ư?
Bọn họ đã nhận được tình báo từ lâu nhưng đến tận bây giờ, khi chính thức nhìn thấy đám người này xông tới, trong lòng họ mới sợ hãi bất an.
“Tới rồi!”
Mà lúc này, bên trong Vô Tương Phật Tự, sáu vị Bồ Tát đứng trước điện Phật ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Sắc mặt cả ba người Dận Nhiên Bồ Tát, Dận Quả Bồ Tát, Dận Nhân Bồ Tát đều vô cùng nặng nề.
Lúc Tần Ninh bị Vô Tương Phật Tự đẩy vào A Tị Địa Ngục, bọn họ cứ tưởng thế là đã giải quyết xong kẻ này rồi, nào ngờ tên này lại có thể sống sót trở về.
Điều này làm người ta khó lòng chấp nhận được.
Và khi một lần nữa nghe thấy tin tức về Tần Ninh, các cường giả trong Vô Tương Phật Tự đều hiểu một điều rằng rồi ngày này sẽ tới.
Nhìn từ việc Tần Ninh tiêu diệt nhà họ Lâm, sao hắn có thể bỏ qua cho Vô Tương Phật Tự chứ?
“Đang ở đây cả à?”
Trên người Cửu Anh, Tần Ninh đứng trên một cái đầu nhìn về phía Vô Tương Phật Tự khổng lồ, ánh mắt nhắm vào trước điện Phật trang nghiêm và rộng bao la kia.
“Vãng Phật Đà!”
“Kim Phật Đà!”
“Vị Phật Đà!”
Tần Ninh mỉa mai: “Tới nước này rồi sao còn co đầu rụt cổ thế?”
Sau khi hắn dứt lời, trong lúc nhất thời, ba chùm sáng từ phía sau Vô Tương Phật Tự bay lên trời, ánh hào quang lập lòe.
Chỉ thấy trong ba chùm sáng cao ngàn trượng kia có ba bóng người tỏa ra khí tức cổ xưa nhưng tràn trề hủ bại đang ngồi xếp bằng giữa không trung, bọn họ đang nhìn sang bên này.
“Thí chủ Tần Ninh!”
Vãng Phật Đà lên tiếng: “Sát khí trong lòng ngươi quá mạnh!”
“Sát khí quá mạnh?”
Tần Ninh giễu cợt: “Lão già kia, ngươi mà cũng xứng nói vậy à?”
“Đừng tưởng lấy cái danh Phật gia là muốn làm gì làm nấy, Phật chân chính đều theo quy luật nhân quả, bây giờ các ngươi phải nhận lấy hậu quả cho những gì các ngươi đã làm năm đó!”
Tần Ninh đứng chắp tay, nói thẳng: “Đệ tử Thượng Môn Đạo, Thái Nhất Môn, Nguyên Hoàng Tông nghe lệnh!”
“Có!”
“Có!”
Trong giây lát, tiếng hô động trời vang lên khắp nơi.
“Hôm nay diệt sạch Vô Tương Phật Tự, không chừa một mống!”
“Rõ!”
Sát khí ngất trời, cực kỳ khủng khiếp, một loạt bóng người lao xuống.
Tần Ninh nhìn về phía ba Phật Đà.
“Đã một ngàn năm trôi qua mà các ngươi vẫn ở cảnh giới lục biến à?”
Tần Ninh hờ hững nói: “Ai sẽ giết Vãng Phật Đà!”
Hắn vừa dứt lời thì Diệp Nam Hiên cười ha ha nói: “Sư tôn, con, Diệp Nam Hiên”.