Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc và Cốc Tân Nguyệt.
Là bốn người.
Khúc Phỉ Yên nhìn sư phụ mình, ánh mắt tỏa sáng rực rỡ, chỉ thiếu điều cởi quần áo, kéo tay sư phụ nói: Sư phụ ơi, Yên Nhi cũng đang đợi người yêu thương đó! Còn Chiêm Ngưng Tuyết... lại hơi rụt rè, nhưng ánh mắt khi nhìn vào sư phụ không chỉ đơn giản là sùng bái thôi.
Thêm hai người vậy là có sáu vị sư nương.
Đến lúc đó, chín sư huynh đệ ở chung một chỗ.
Mười một người đệ tử! Ba người vợ! Ai biết trước được tương lai.
Lúc này, Tần Ninh không biết đệ tử nhà mình nghĩ gì, hắn nhìn về phía Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết, rồi cười bảo: "Những gì sư phụ trải qua mấy năm nay đại khái là thế, nói một hai câu không hết được".
"Trước kia, khi lịch kiếp, mỗi người các ngươi đều không biết những gì ta trải qua ở nơi khác trong Trung Tam Thiên".
"Chẳng qua ta đã từng nói qua cho cha mẹ biết, nhưng không phải ai cũng nói...", Khúc Phỉ Yên nói ngay: "Sư phụ, thì ra những người đó đều là người, ta vẫn còn thấy buồn bực đó...", Tần Ninh đáp ngay: "Số mệnh của ta vốn không cần độ, những lại xảy ra chút ngã rẽ, nên vẫn còn cứu vãn được".
Nói tới đây, Tần Ninh khoát tay: "Thôi đừng đề cập tới việc đó nữa, hiện tại, sư huynh đệ các ngươi đã tề tựu lại một chỗ, người thầy như ta rất vui".
Lời này Tần Ninh đã nói lần thứ hai, cả bọn không khó nhận ra Tần Ninh quả thật rất vui vẻ.
Lúc này, Tần Ninh nói tiếp: "Dẫn bốn người Ô Minh Động, Ô Thông Thiên tới đây".
Bốn người bị Thạch Cảm Đương áp tải lại.
Tần Ninh nhìn vào bốn người kia, mỉm cười nói: "Ta đi từ đại lục Vạn Thiên, thẳng một đường tới Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên, đã từng gặp qua rất nhiều Ma tộc ngoại vực, các ngươi không phải nhóm đầu tiên cũng chẳng phải là nhóm cuối cùng".
Ô Minh Động hét lên: "Tần Ninh, ngươi không thể chống lại chúng ta đâu".
"Thế hả?"
Tần Ninh cười đáp lại: "Ta cũng muốn xem thử rốt cuộc các ngươi có bản lĩnh gì".
"Trước tiên tâm sự cái nào, Ma tộc ngoại vực như thế nào?"
Ô Ngọc cười nhạo nói: "Muốn moi tin tức từ miệng chúng ta sao?
Mơ mộng hão huyền!"
"Không phải các ngươi bảo ta không thể chống lại các ngươi sao?"
Tần Ninh tự tin đáp lại: "Thế thì sợ cái gì?
Chỉ là trong lòng ta vẫn có một sự nghi ngờ, nếu người sau lưng các ngươi có thể đưa bọn ngươi vào thì theo đạo lý mà nói, chắc hẳn cũng có cách tự mình đi vào mới đúng...", nói đây, sắc mặt Ô Minh Động lạnh lẽo nói: "Khốn nạn, quan trọng là cái tên Vô Thượng Thần Đế kia, ông ta là người thống trị cả vạn giới này, ông ta không ở đây, nếu chúng ta muốn tiến vào thì phải hy sinh bản thân, trải qua cửu tử nhất sinh".
"Trừ phi các đại nhân Thần tộc hủy diệt hàng vạn sinh linh ở vạn giới này".
Tần Ninh lập tức cười đáp: "Nếu hủy diệt hàng vạn sinh linh thì các ngươi muốn gì cũng không được".
Ô Minh Động không nói lời nào.
Tần Ninh được thế nói tiếp: "Nói chút đi, người sau lưng các ngươi là ai đó?"