Chín bóng người ngàn trượng ngạo nghễ đứng.
Lúc này Tần Ninh nắm chặt hai tay, một bóng người ngàn trượng trong đó lập tức xông về phía Đạo Văn Giác.
Người khổng lồ đánh ra một quyền, từng luồng tinh thần lực hóa thành nước lũ, trong nháy mắt đánh đến trước người Đạo Văn Giác.
Đạo Văn Giác thay đổi sắc mặt, muốn né tránh, nhưng sao có thể tránh được.
Không còn cách nào khác, Đạo Văn Giác quát khẽ một tiếng, hai tay nắm chặt, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thanh kiếm lớn ngàn trượng trước người, trực tiếp phá không lướt đi...
Chẳng qua là lúc thanh kiếm lớn đâm đến trước người khổng lồ tinh thần ngàn trượng, người khổng lồ vung ra một tay, trực tiếp nắm chặt lấy thanh kiếm, hoàn toàn khống chế được nó.
Rắc rắc rắc... Người khổng lồ gia tăng chưởng kình, thanh kiếm lớn lập tức vỡ vụn.
Đạo Văn Giác liền biến sắc.
Nhưng vào lúc này, người khổng lồ tinh thần kia lại trực tiếp vung một cái tay khác tới.
Đạo Văn Giác né tránh, nhưng không thể nhanh hơn của tốc độ người khổng lồ.
Ầm... Một cái tay trực tiếp vung qua, chộp thẳng vào người Đạo Văn Giác.
Những tiếng răng rắc răng rắc vang lên, lúc này Đạo Văn Giác chỉ cảm thấy xương cốt cả người gần như đều bị đứt đoạn, sắc mặt khó coi, phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng Đạo Văn Giác còn chưa kịp phản ứng, bóng người Tần Ninh đã tới trước người ông ta, trực tiếp vung kiếm Thiên Mệnh trong tay ra.
Mà khi kiếm Thiên Mệnh chém ra, tám người khổng lồ tinh thần sau lưng Tần Ninh cũng chợt lóe ra ánh sáng, như có từng luồng tinh thần lực di chuyển trong cơ thể Tần Ninh, trong nháy mắt đã khiến kiếm khí của kiếm Thiên Mệnh mạnh hơn gấp mấy lần.
Một tiếng phập vang lên, trường kiếm xuyên thủng qua người Đạo Văn Giác.
Ngay lập tức, Bạch Hưng Ninh và Ô Vân Bàng đều thay đổi sắc mặt.
Đây là bí thuật gì?
Bọn họ cũng có thể cảm giác được phần lớn uy lực mà Tần Ninh bùng nổ cũng không phải đến từ bản thân, mà là tới từ tinh thần lực trên trời cao.
Bản thân Tần Ninh chỉ có thể coi như là vật dẫn! Tần Ninh là vật dẫn có thể chịu đựng uy lực, dẫn dắt tinh thần lực bùng nổ không chỉ gấp mấy lần.
Ô Vân Bàng thay đổi sắc mặt.
Đến bây giờ người này vẫn còn giấu giếm thủ đoạn.
"Đáng chết".
Ô Vân Bàng chửi nhỏ một tiếng, đã không còn lòng dạ nào ham chiến, bóng người thụt lùi muốn rời đi.
"Vân Nguyệt, rút lui!"
Ô Vân Bàng quát một tiếng.