TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8537 "VẠN VĂN NHẤT THỂ!"

Hiển nhiên, sự trêu đùa Tần Ninh đã vượt quá sức chịu đựng của Ô Linh Thần, hắn ta hoàn toàn mất đi lý trí, chuẩn bị cho nổ tung chỗ sức mạnh còn lại của mình để giết chết Tần Ninh.

Quang cầu đen nhánh kia trong thoáng chốc đã hóa thành cái bóng, giây lát sau bay tới trước mặt Tần Ninh.

Né tránh ư?

Hắn không còn thời gian để trốn đi nữa.

Tần Ninh nắm chặt tay lại, lập tức chém Trảm Tiên Kiếm ra hàng ngàn hàng vạn lần song quang cầu đen sì kia cứ như đá tiên sắt thần vậy, không hề có một vết nứt nào, vẫn tiếp tục lao về phía hắn.

"Vạn Khí Tụ Nhất!"

"Vạn Văn Nhất Thể!"

Giờ phút này, cuốn sách vạn khí và Trận tích đồng loạt tụ tập đến trước người Tần Ninh, ánh hào quang màu vàng kim và đen hóa thành khí thế sắc bén vô tận, giam cầm toàn bộ không gian xung quanh Tần Ninh.

Ầm... Tiếng nổ long trời lở đất vang lên khắp nơi.

Cuối cùng quang cầu đen sì cũng nổ tung.

Giờ thì không chỉ dãy núi tuyết trùng trùng điệp điệp trên vùng đất Cực Bắc mà kể cả toàn bộ Bắc Tuyết Thiên, toàn bộ Trung Tam Thiên đều rung lắc dữ dội.

Uỳnh... Khí tức khủng khiếp lan rộng ra ngày một nhiều.

Thiên địa phảng phất bị xé rách.

Gió rít gào liên miên.

Khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều cảm nhận được một khí tức khiến người ta tim đập thình thịch kéo dài mãi không dứt... Thật lâu sau.

Trời đất yên tĩnh trở lại.

Những võ giả Nhân tộc, chiến sĩ Ma tộc trong dãy núi tuyết vạn dặm đều mất mạng, những ai ở khá xa thì may mắn không bị ảnh hưởng, dù vậy bọn họ vẫn bị thương khá nặng.

"Sư tôn!"

"Sư tôn!"

Bóng dáng Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết xuất hiện.

Ngay cả hai Hư Tiên là hai người cũng không thể tránh khỏi dao động sắc bén vừa rồi.

"Huyền Trần..." "Vô Song..." "Thần Nhi...", sắc mặt của phu phụ Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển, phu phụ Ngụy Hiên, Lý Ngọc Tinh và phu phụ Lâm Uyên, Sở Vân Nhân đều tràn ngập sự kinh hoàng xen lẫn lo lắng.

Dao động vừa rồi thật sự quá mạnh mẽ, ai cũng chưa hết rùng mình khi nhớ lại cảm giác vừa rồi, không tài nào quên được.

"Ta ở đây!"

Một giọng nói thều thào vang lên.

Chỉ thấy một bàn tay thò ra khỏi đống tuyết lở dưới chân một ngọn núi tuyết.

Đọc truyện chữ Full