"Ta sẽ đi Bạch Thạch Thánh Địa, ta cũng sẽ đi cả La Phù Động Thiên, nhưng ta sẽ đi Thanh Huyền Động Thiên trước!"
Thanh Huyền Động Thiên?
Hắn tới đó làm gì?
"Không chỉ Thanh Huyền Động Thiên mà kể cả Thánh Nguyên Thần Phủ ta cũng muốn đi xem thế nào".
Tần Ninh cười nói: "Năm xưa ta ở Trung Tam Thiên, ba phe này đã phái người giết ta, ta muốn điều tra là kẻ nào đã sai khiến!"
Hóa ra là vậy! La Phù Linh và Bạch Bán An bừng tỉnh đại ngộ.
Bạch Bán An nói ngay: "Tần tiên sinh, chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng, Bạch Thạch Thánh Địa của ta cam nguyện làm đầy tớ tiêu diệt ba phe Thanh Huyền Động Thiên, Thánh Nguyên Thần Phủ và Hoa Cái Thánh Địa!"
Nghe ông ta nói vậy, La Phù Linh giật cả mình.
Người này muốn trở thành tiên đan sư đến nỗi hóa điên rồi à?
Cho dù Bạch Thạch Thánh Địa và La Phù Động Thiên cộng lại thì cũng hoàn toàn không thể là đối thủ của Huyền Động Thiên, Thánh Nguyên Thần Phủ và Hoa Cái Thánh Địa được đâu.
Thêm Trần Nhất Mặc thì may ra còn được.
Nhưng chắc chắn cuộc chiến này sẽ khiến Thái Bạch Cảnh máu chảy thành sông.
"Ta không có ý định tiêu diệt ba thế lực này".
Tần Ninh lắc đầu nói: "Vì Hoa Thiên Vẫn không biết người sai ông ta tới Trung Tam Thiên muốn giết ta, người không biết không có tội, không cần thiết phải diệt môn".
"Ta chỉ muốn điều tra xem kẻ đứng sau màn là ai mà thôi. Nếu ba thế lực phối hợp với ta thì ngũ đại bá chủ của Thái Bạch Cảnh vẫn giữ nguyên trạng, nếu không phối hợp thì đổi hai trên năm thế lực thôi, cũng chẳng có gì to tát".
Nếu người nói câu này là những Chân Tiên khác thì La Phù Linh và Bạch Bán An chỉ cho là khoác lác.
Nhưng nếu là Tần Ninh thốt lên câu này thì lại có sức nặng rất lớn.
Vân tiên sinh thần bí.
Trần Nhất Mặc cường đại.
Cả hai người này đều nghe lệnh Tần Ninh, trong Thái Bạch Cảnh này, Tần Ninh thật sự muốn làm gì cũng không ai ngăn cản.
Bên này, tiệc rượu đã mở màn, Tiểu Nhan đang yên lặng ngồi cạnh Tần Ninh. Tiểu nha đầu chẳng sợ gì, chỉ cắm đầu vào bàn ăn.
Cửu Anh cũng thò đầu ra ăn ngấu nghiến.
Toàn bộ nhà họ Hoa, toàn bộ thành Bách Hoa đều chìm trong bầu không khí tưng bừng.
Ai nấy đều biết rằng kể từ ngày hôm nay, có lẽ nhà họ Hoa sẽ trở thành Hoa tộc, là bá chủ duy nhất của đại lục Thiên Huyền.
Trong thành Bách Hoa cực kỳ náo nhiệt. Cách thành Bách Hoa trăm dặm, trên bầu trời, ba tia sáng đỏ bay vụt về phía thành Bách Hoa như sao băng.
Thấy ba người sắp đến tường thành Bách Hoa, một bóng người mặc đồ đen bỗng nhiên hiện ra giữa trời, chộp lấy, ba bóng người bị tóm lấy giữa không trung.
"Ai đấy?"
Người đàn ông trung niên cầm đầu trong ba người hoảng sợ thốt lên.
Ông ta là cường giả Linh Tiên cơ mà, không ngờ lại bị người ta bắt được mà chẳng phát ra tiếng động nào.
Thật đáng sợ.
Đại lục Thiên Huyền nho nhỏ mà lại có cường giả này ư?
"Ta!"
Một giọng nói thản nhiên vang lên, một người thanh niên áo đen đứng trên vị trí nhô lên trên tường thành, mái tóc dài phất phơ theo gió, khuôn mặt tuấn tú và cương nghị ẩn chứa đôi nét thoải mái.
"Ngươi là ai?"
"Ngươi không cần biết ta là ai đâu!"