TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8801 CÁC NGƯƠI MỜI NGƯỜI TA NHƯ VẬY À?"

"Bàn tay âm dương năm càn khôn, cửu thiên thế giới ta là tôn, Trần Nhất Mặc đại tiên sư lại sẽ trở thành trò cười của người khác, haiz...”, "Trần Nhất Mặc!"

Trần Nhất Mặc đứng ở bên đường phố, đột nhiên nghe thấy có người gọi mình.

"Lại là các ngươi?"

Xoay người lại thấy mấy vị hộ vệ nhà họ Thánh mặc áo giáp, Trần Nhất Mặc hừ một tiếng nói: "Làm sao?

Chẳng lẽ ta còn không được ở trong thành Thánh Thiên nữa sao?"

"Đi cùng ta một chuyến!"

Thống lĩnh hộ vệ kia không lạnh không nóng nói.

"Ngươi bảo ta đi là ta phải đi à?"

Trần Nhất Mặc kiên cường nói: "Dù sao ta cũng là một vị tiên đan sư tam phẩm, ngươi cho là ta không có chỗ nào để đi thật sao?"

"Có đi hay không?"

Thống lĩnh nói lại lần nữa.

"Không đi!"

Trần Nhất Mặc hừ một tiếng, khí tức trong cơ thể bộc phát ra.

Linh Tiên cửu phẩm! Trong vạn năm nay, hắn ta từ Biến Cảnh tăng lên đến Linh Tiên cửu phẩm, tốc độ đã là cực nhanh rồi.

Dĩ nhiên, đây còn là bởi vì phần lớn thời gian hắn ta đều tự mình tìm hiểu đạo tiên đan, nếu không đã sớm đến Địa Tiên rồi.

Mặc dù hắn ta chủ tu đan thuật, nhưng trong phương diện tăng tu vi lên, thiên phú cũng không hề kém, nếu không sao có thể được Tần Ninh nhìn trúng, thu làm đệ tử chứ?

Đệ tử mà Tần Ninh nhìn trúng đều có tiềm lực rất mạnh.

Sau này Trần Nhất Mặc hắn ta ít nhất cũng phải là một vị Thần Đế! "Tiểu huynh đệ, nhà họ Thánh ta chân thành mời ngươi!"

Nhưng ngay khi Trần Nhất Mặc chuẩn bị làm ầm lên một trận, một giọng nói lại vang lên sau lưng, một cái tay đặt lên trên vai hắn ta như ma quỷ.

Mà một giây sau, Trần Nhất Mặc chỉ cảm thấy tiên khí cuồn cuộn sôi trào trong cơ thể như lò lửa bị tắt vậy, hoàn toàn bình tĩnh lại.

Đậu má! Cao thủ Địa Tiên! Trần Nhất Mặc chậm rãi xoay người, chỉ thấy một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đang mỉm cười nhìn mình.

"Ngươi... Ngươi là ai?"

"Tại hạ Thánh Hồng Vũ”.

Thánh Hồng Vũ! Người đứng thứ hai trong nhà họ Thánh ở thành Thánh Thiên.

"Tiểu huynh đệ, nghe ngươi tự xưng là thiên tài đan thuật, cho nên ta đặc biệt tới mời ngươi”.

Thánh Hồng Vũ cười ha hả nói.

"Mời?

Các ngươi mời người ta như vậy à?"

Trần Nhất Mặc sửa lại quần áo, hừ một tiếng.

Địa Tiên, hắn ta không phải là đối thủ.


Mặc dù Trần Nhất Mặc ta có thiên phú mạnh, nhưng cũng không biến thái đến mức giống như sư phụ Tần Ninh, động một tí là bước ngang qua mấy cảnh giới nhỏ, thậm chí là cảnh giới lớn để giết người.

Đọc truyện chữ Full