TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 8830 ĐIỀU NÀY CŨNG QUÁ KINH KHỦNG!

Ầm... Va chạm lần nữa, hai bóng người lại không hề dừng lại, trong nháy mắt đã tụ lại một chỗ, chém giết.

Mỗi một quyền, mỗi một chưởng, mỗi một trảo của Tần Ninh đều bộc phát ra khí thế mạnh mẽ cực kì bá đạo.

Cảnh giới Chân Tiên ngũ phẩm cũng được Tần Ninh thi triển ra sức mạnh kinh khủng giống như Chân Tiên đỉnh cao.

Dần dần, Liễu Lãng chỉ cảm thấy mỗi một lần va chạm, khí thế của mình đều bị Tần Ninh đánh tan rã, thậm chí Tần Ninh còn mượn lực lượng của hắn ta để tiến hành phản kích.

"Tiên Giao Thôn Thiên Khí!"

Tần Ninh hét lên một câu, hai tay nắm lại, tiên khí giữa đất trời bốn phía đều quy về phía hắn.

Chỉ trong phút chốc, khí thế kinh khủng trong cơ thể Tần Ninh bộc phát, lao thẳng về phía Liễu Lãng.

Ầm! Một tiếng trầm thấp vang vọng.

Lực lượng cả người Tần Ninh lan rộng ra.

Mà lúc này cuối cùng Liễu Lãng đã không chịu nổi áp lực của Tần Ninh, cả người nhanh chóng lùi về phía sau.

"Đáng chết, rút lui!"

Liễu Lãng biết mình đã không phải đối thủ của Tần Ninh, bây giờ không rút lui chính là muốn chết! Đoàn Thanh nghe nói như thế, lập tức sợ hãi choáng váng.

Liễu Lãng cũng không được?

Tần Ninh mới là Chân Tiên ngũ phẩm mà thôi! Chẳng lẽ chỉ có Nhân Tiên mới có thể đối phó với hắn?

Chỉ là ở trong thế lực bá chủ như Thánh Hoàng Thiên Tông hắn ta là Chân Tiên, vẫn kém Nhân Tiên một cấp bậc.

Đám thiên tài Nhân Tiên trong tông môn sao có thể ra mặt vì hắn ta chứ?

Trừ khi là... không muốn thương Thiên Cực.

"Đi?"

Tần Ninh nhìn về phía mấy người, cười nhạo nói: "Người nào đi, ta sẽ giết người đó!"

Một vị đệ tử Chân Tiên thất phẩm nào dám không đi.

Thế nhưng bóng người còn chưa kịp rút lui ra ngoài trăm trượng, Tần Ninh đưa đưa tay đâm ra một thương.

Phụt phụt! Ánh thương xuyên qua trái tim của đệ tử kia, khí thế mạnh mẽ kinh khủng trực tiếp xoắn nát cơ thể.

Lần này, tất cả mọi người đều an tĩnh lại.

Một thương, đâm chết một vị Chân Tiên thất phẩm.

Điều này cũng quá kinh khủng!

"Còn có ai muốn đi nữa không?"

Tần Ninh nhìn mấy người còn lại, nói thẳng.


Cho dù là Liễu Lãng, lúc này cũng dừng lại.

Đọc truyện chữ Full