"Ngươi phục cái gì mà phục!"
Đoàn Thanh không hề khách khí: "Nếu bọn ta không đến thì ngươi đã bị hắn đánh chết rồi, tốt xấu gì thì bây giờ vẫn còn sống!"
"Đúng vậy".
Liễu Lãng cũng đáp trả: "Ngươi đừng có hùng hùng hổ hổ như vậy, chính ngươi ngẫm lại đi, Bắc Minh Kiết có mạnh không, Bắc Minh Tuyết có mạnh không?"
"Hai người này cũng bại dưới tay Tần Ninh, không động được đến một sợi tóc của hắn, ta cảm thấy tên Tần Ninh này nhất định là đệ tử của tiên môn đứng đầu tiên vực Đại La, đến các đại tiên châu của chúng ta để rèn luyện".
"Nếu có thể kết bạn được với một vị thiên kiêu như vậy, thì tương lai, thành tựu của chúng ta có thể sẽ vượt ra khỏi Tử Vân Tiên châu!"
"Đừng nói là Kim Tiên, nói không chừng mạnh hơn cả Kim Tiên cũng không thành vấn đề!"
Khổng Hưu cười nhạo: "Ngươi đúng là si tâm vọng tưởng, Liễu Lãng, ngươi có biết phía trên Kim Tiên là gì không?"
"Lão tử không biết, ngươi biết không?"
"Ta cũng không biết!"
Vượt xa cả Kim Tiên! Đây vốn đã là cấp bậc cao nhất ở Tử Vân Tiên châu, trong các thế lực bá chủ, có thể có một nhân vật cái thế, có cấp bậc Kim Tiên khi tuổi đời còn trẻ, nhưng cũng chỉ là Kim Tiên sơ cấp.
Về phần cấp bậc phía trên cả nhân vật vô địch như Kim Tiên, quỷ mới biết đó là cấp bậc gì! Đoàn Thanh không khỏi cảm thán: "Người ta đồn rằng đứng trên đỉnh của Tiên giới chính là nhân vật có cấp bậc Tiên Tôn, Tiên Đế, những vị ấy đều là nhân vật vô địch thế giới, vô địch thiên địa!"
Thân là võ giả, khi thảo luận những chuyện có liên quan tới các bậc vô địch, trong lòng đều sôi trào nhiệt huyết.
Nhiều năm trôi qua, ở trong Tiên giới, không biết đã sản sinh ra bao nhiêu nhân vật cái thế để lại biết bao truyền kỳ.
Mà mỗi một vị trong đó, đều có những câu chuyện cũ khiến người ta bàn tán say sưa.
Hơn nữa, ai mà không muốn trở thành truyền thuyết trong miệng người khác chứ?
"Vậy bây giờ phải làm sao đây?"
Khổng Hưu thở dài: "Cái Phệ Tâm Huyết Linh Đan chó má này, vậy mà sau khi nuốt xong, ta chẳng cảm thấy làm sao cả, rốt cuộc nó là loại độc dược như thế nào?"
"Tên Tần Ninh kia nói là dù là Địa Tiên cũng không thể phát hiện ra được…"
"Cái gì cơ?"
Sắc mặt Khổng Hưu thay đổi, hắn ta chua xót: "Nói như vậy, chẳng phải là chúng ta sẽ bị hắn nắm thóp cho tới chết sao?"
Hắn ta vừa nói xong, Đoàn Thanh cũng nói: "Cũng chưa chắc, từ trước đến nay, hắn đều nói được làm được, người này sẽ không giết chúng ta đâu".
"Thật ra có một vài lời hơi khó nghe, ta cảm thấy là… hắn không để chúng ta vào mắt…", Khổng Hưu nói tiếp: "Nhưng mà để tính mạng của mình bị người khác nắm trong tay.. việc này…"
"Thấy khó chịu? Vậy ngươi đấu với hắn đi, xem có thể giết được hắn không?"
Khổng Hưu nhìn liễu Lãng vừa mới nói xong, hắn ta mắng: "Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết còn không phải là đối thủ của hắn, ta lại càng không, đấu cái mẹ gì!"
"Vậy nên đừng nhiều lời nữa, nhanh đi tìm U Viêm Thiết đi!"