Tần Ninh cầm Thiên Diễn Thương Sinh Linh Đao lên, nói tiếp: "Phải, ta chắc chắn, đây là Thiên Diễn Thương Sinh Linh Đao!"
Đao này là do hắn tặng cho Khương Thái Vi, nàng ấy đã trở về nhà họ Khương, trở thành một trong mười hai tộc lão của nhà họ Khương, có lẽ thanh đao này là do Khương Thái Vi lấy ra làm bảo vật truyền thừa của nhà họ Khương.
Quanh đi quẩn lại, thanh đao này lại về tay Tần Ninh.
Nhìn trường đao trong tay, Tần Ninh nói: "Có thể chắc chắn chỗ này do người nhà họ Khương tạo ra, nói như vậy, trong Đại Nhật tiên châu, nhà họ Khương đã gặp tai họa khủng khiếp nào đó rồi, thế nên mới tới đây, đi tới Bất Vãng Sâm xây dựng nơi này".
Một trong mười hai tộc lão là Khương Đằng Vân đã chết ở đây.
Có thể đoán được nhà họ Khương có vấn đề lớn gì đó rồi.
Tin tức đám người Dịch Văn Vũ và Thương Thuyên biết đều không quá chính xác.
Đầu tiên là khoảng cách giữa Tử Vân tiên châu và Đại Nhật tiên châu không gần, bọn họ vốn không tới Đại Nhật tiên châu được.
Tiếp theo, dù sao bọn họ cũng là Chân Tiên, hiện tại mới đột phá tới Nhân Tiên, tin tức biết được có hạn.
Bọn họ còn rất khó lòng biết được chuyện của Linh Tiên, Địa Tiên và Thiên Tiên, càng không nhắc đến Kim Tiên, hơn nữa còn là Kim Tiên của tiên châu khác.
Dịch Văn Vũ thấy Tần Ninh nắm chặt thanh đao, nói: "Tần đại ca, thanh đao này là tiên khí ngũ phẩm, thực lực của ngươi hiện tại là cảnh giới Chân Tiên, rất khó sử dụng thanh đao này!"
"Yên tâm đi, ta biết rất rõ".
Đao này là do chính hắn chế tạo.
Cho dù là ngũ phẩm, còn hắn mới chỉ là Chân Tiên thì cũng đủ sức tâm ý liên thông với thanh đao này.
Trong quan tài là một người một đao.
Ngoài ra thì không còn thứ gì khác.
Tần Ninh từ từ nói: "Đóng quan tài lại đi!"
"Các ngươi xem này".
Đúng lúc này, Bắc Minh Tuyết ngẩng đầu nhìn hai bên sườn quan tài, trên đó có khắc một hàng chữ nhỏ.
Bắc Minh Kiết lập tức nhìn qua, vẻ mặt càng kinh hãi hơn, hắn ta nói: "Chỗ này ghi chép lại cuộc đời của lão tiền bối Khương Đằng Vân".
"Từ nhỏ đã ở nhà họ Khương, từ đệ tử ngoại hệ tranh đấu thành cường giả Địa Tiên, rồi được nhà họ Khương coi trọng, dần thăng đến Thiên Tiên, Kim Tiên... trong mười hai tộc lão đứng hàng thứ mười...", trên đó ghi lại sự tích cả đời của Khương Đằng Vân.
Mãi đến đoạn cuối cùng.
"Khương tộc gặp kiếp nạn, bị bức chạy tới tận đây, thập tộc lão đã qua đời, đặc biệt an táng tại đất này!"
Phía dưới còn có ba chữ.
"Khương Thái Bạch!"
Bắc Minh Kiết xem xong, nói: "Hình như là người tên Khương Thái Bạch tạo ra quan tài này để an táng Khương Đằng Vân".
Tần Ninh nhíu mày nói: "Các ngươi cũng biết Khương Thái Bạch là ai à?"
Cả bọn lắc đầu, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe cái tên ấy.