TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 9017 CỨ RỀ RỀ RÀ RÀ NHƯ THẾ LÀM GÌ?

Ngồi trên lưng Cửu Anh, Kỳ Tư Hàn thấy vô cùng ghê tởm.

Cửu Anh da dày thịt béo, thật sự không hợp làm phi hành tọa kỵ.

"Cốc chủ Đan Tâm Cốc, Cung Lưu đan tiên là người có nhiều trải nghiệm nhất ở Tử Vân Tiên châu, nàng ta không quan tâm đến việc tranh chấp, chỉ một lòng tập trung nghiên cứu và học tập thuật tiên đan".

Kỳ Tư Hàn nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ngươi nhớ cư xử phải phép với người nhà chút đấy".

"Chỉ có đứa đệ tử đó của nàng ta châm ngòi ly gián thôi, ngươi muốn giết thì giết một mình hắn là được rồi, đừng khiến trăm họ lầm than".

Tần Ninh lại nhoẻn môi cười, nói: "Ta có nói sẽ tiêu diệt Đan Tâm Cốc đâu, chỉ truy cứu trách nhiệm thôi mà. Đương nhiên, ta xử lý thế nào còn phụ thuộc vào thái độ của bọn họ nữa!"

Kỳ Tư Hàn hừ lạnh.

Kẻ này đúng là ngông cuồng hết chỗ nói.

Có điều còn trẻ mà đã uyên bác và có tâm thế như vậy thì ngông cuồng cũng là chuyện thường tình.

Cửu Anh chầm chậm bay từ Tử Phủ đến Đan Tâm Cốc, tiến thẳng một mạch về hướng nam.

Tử Phủ nằm ở phía đông bắc của Tử Vân Tiên châu, còn Đan Tâm Cốc thì nằm ở phía đông nam Tử Vân Tiên châu.

Đan Tâm Cốc.

Được xây dựng ở bên cạnh một nơi hiểm trở nổi tiếng ở Tử Vân Tiên châu - Mai Kim Cốc.

Mai Kim Cốc là một trong sáu đại cấm địa của Tử Vân Tiên châu, cũng nổi tiếng là nguy hiểm như Bất Vãng Sâm.

Ngày nay, không còn nhiều người biết nguồn gốc của cái tên Mai Kim Cốc.

Tử Phủ nằm dựa Tử Viêm Tiên Sơn, sản xuất nhiều quặng mỏ.

Còn Mai Kim Cốc là nơi sản xuất nhiều dược liệu.

Đó là địa điểm tụ hội nhiều đoàn đội nhỏ mạo hiểm nhất trên toàn bộ Tử Vân Tiên châu, bọn họ tiến vào Mai Kim Cốc để đào tiên thảo, tiên dược.

Mà Mai Kim Cốc trải dài hàng trăm dặm, núi non chập chùng, biển rừng mênh mông, đồng thời cũng bị bao trùm trong màn sương độc.

Nơi đây có nhiều độc thú nhất trên Tử Vân Tiên châu! Đan Tâm Cốc xây dựng tại đây cũng là gần quan được ban lộc.

Cửu Anh cứ đi rồi dừng làm Kỳ Tư Hàn vô cùng sốt ruột.

Muốn đi thì đi nhanh cho rồi.

Cứ rề rề rà rà như thế làm gì?

Song, Tần Ninh lại không quan tâm tới chuyện đó.

Hễ đến một tòa thành trì hoặc dãy núi là hắn lại cho Cửu Anh đậu xuống và đưa Khương Thái Vi vào đó, chẳng khác gì đang đi du ngoạn.

Cứ thế, bọn họ mất tròn một tháng mới tới Đan Tâm Cốc.

"Đáng lẽ ra đi mấy ngày là tới rồi, tốn thời gian quá...", Kỳ Tư Hàn lầm bầm.

"Tư Hàn thúc...", Khương Thái Vi trấn an ông ta: "Không vội mà...", đằng trước chính là Đan Tâm Cốc.

Đọc truyện chữ Full