Dưới lôi đài, một ông lão râu tóc bạc trắng bay lên cao, nhảy xuống lôi đài và nhìn chằm chằm vào Trần Nhất Mặc.
"Đại sư Cốc Hạc!"
"Trưởng lão Cốc Hạc đã ra tay, lần này chắc kèo Trần Nhất Mặc không thể vênh váo được nữa".
"Trưởng lão Cốc Hạc cố lên!"
Cốc Hạc là một vị tiên đan sư đã sống khá lâu tại Đan Tâm Cốc, mặc dù vẫn chưa tới cấp bậc ngũ phẩm nhưng đã đọc gần như toàn bộ điển tịch trong Đan Tâm Cốc, chẳng khác gì một cuốn đan tịch biết đi! Từ tóc đến râu của Cốc Hạc đều bạc trắng, trông cực kỳ già cỗi nhưng thân hình lại cường tráng. Ông ta vuốt râu, hờ hững nói: "Trần Nhất Mặc, Đan Tâm Cốc đã có bề dày lịch sử mười mấy vạn năm, không phải nơi ngươi có thể giương oai đâu!”
Trần Nhất Mặc cười nói: “Xin được chỉ giáo!"
Thấy nụ cười của Trần Nhất Mặc, Cốc Hạc càng giận dữ hơn.
"Ngươi biết tiên đan tứ phẩm Minh Tâm Chiếu Đan chứ?"
"Biết".
"Phương pháp luyện chế ba điều cốt lõi nhất của đan dược này là gì?"
Cốc Hạc hỏi thẳng.
Nghe thấy câu hỏi này, Trần Nhất Mặc bật cười: "Đại sư Cốc Hạc à, ngươi coi thường Trần Nhất Mặc ta quá rồi đó!"
“Minh Tâm Chiếu Đan có tác dụng tuyệt vời đối với Địa Tiên, đương nhiên ta biết phương pháp luyện chế rồi, còn ba điều cốt lõi mà ngươi nói là sai rồi!"
Trần Nhất Mặc thở dài đính chính: "Là năm điều cốt lõi mới đúng".
Trần Nhất Mặc ngay lập tức phản pháo, trên mặt tràn ngập sự tự tin.
Nếu bàn về kiếm thuật, bàn về ngự thú, bàn về đao pháp thì hắn ta chẳng giỏi gì.
Nhưng nếu bàn về thuật luyện đan, từ trước đến nay, Trần Nhất Mặc hắn ta dám xưng thứ ba thì ai dám xưng thứ hai?
Còn thứ nhất thì dĩ nhiên là sư tôn lão nhân gia rồi! Sau cuộc đối đáp tóe lửa, gương mặt già nua của Cốc Hạc hiện nét sửng sốt.
Nhưng ông ta vẫn không ngừng đặt câu hỏi.
Lần này, Cốc Hạc ông ta phải hạ cái tôi của mình xuống để lên lôi đài nhằm hạ bệ Trần Nhất Mặc.
Nếu thua thì không chỉ ông ta mà kể cả Đan Tâm Cốc cũng mất thể diện.
Ông ta đưa ra một loạt câu hỏi, Trần Nhất Mặc giải đáp từng câu một.
Những ngày qua hắn ta cũng không ngồi không, đọc rất nhiều điển tịch trong Đan Tâm Cốc, điều này đã giúp ích rất nhiều cho hắn ta.
Có điều sư tôn bảo mọi việc trên con đường luyện đan đều có nguồn gốc từ xa xưa, không biết rộng bao nhiêu.
Con đường hắn ta cần phải đi hãy còn rất dài.
Mấy thứ như tiên đan đan đế, thần đan đan đế, đó đều là con đường Trần Nhất Mặc hắn ta sẽ đi! Thấy Cốc Hạc bị bắt bẻ đến mặt đỏ tía tai, không hỏi lại được.
Trần Nhất Mặc khẽ mỉm cười, chậm rãi dang hai tay ra.
"Tay cầm âm dương định càn khôn!"
"Thế giới Cửu Thiên ta vi tôn!"
"Chân đạp nhật nguyệt trấn trời!"
"Thương Mang Vân Giới ta xưng hùng!"