Pháp khí Kim Tiên.
Bọn chúng thật sự đã chiếm được pháp khí Kim Tiên từ nơi Kim Tiên tọa hóa kia.
Thật khốn nạn!
“Hai lão mau giết bọn họ, mau giết bọn họ đi”.
Chu Vô Sinh cực kỳ phẫn nội.
Sao Trảm Long Tông và Thiên Hỏa Tông xứng có được pháp khí Kim Tiên chứ?
Chỉ có sự tồn tại như Chu tộc mới xứng có được nó! Thế nhưng sắc mặt hai ông lão Thiên Tiên cũng phải thay đổi.
“Thiếu gia, rút lui thôi”.
“Rút?”
Chu Vô Sinh giận dữ nói: “Rút cái gì mà rút?
Mấy tên khốn kiếp này nên chết hết đi!”
Chúng dám miệt thị Chu tộc.
Một người quát lên: “Thiếu gia, chúng ta đã vào thế hạ phong rồi, rút lui trước rồi tìm người giúp đỡ trả thù lại là được, Thiên Hỏa Tông và Trảm Long Tông không thoát được đâu”.
Dứt lời, Chu Vô Sinh sửng sốt.
Đúng vậy.
Thiên Hỏa Tông và Trảm Long Tông không thoát được!
“Ta nhớ kỹ các ngươi rồi”.
Chu Vô Sinh giận dữ, dưới sự hộ tống của hai cường giả Thiên Tiên, hắn ta định mở đường máu thoát khỏi vòng vây.
Tần Ninh thấy thế, chỉ lạnh lùng cười.
Hắn nắm chặt bàn tay, lại lắp tên vào cung, mũi tên Hoàng Đạo lại tiếp tục xuất hiện trong cung Thiên Đạo.
Cung và tên hòa thành một, khí tức khủng bố tựa như có thể xé rách tất cả mọi thứ tỏa ra.
“Ngươi còn muốn chạy sao?”
Mũi tên Hoàng Đạo bay ra.
Hai Thiên Tiên thấy thế, sắc mặt trắng bệch.
Pháp khí Kim Tiên quá đỗi mạnh mẽ.
Mà đây mới chỉ trong tay một Địa Tiên mà thôi, nếu do một cường giả Thiên Tiên thi triển thì một tên có thể bắn chết hai người bọn họ.
Nếu đó là Kim Tiên.... có là một trăm Thiên Tiên thì một mũi tên cũng giết gọn.
Hai Thiên Tiên đều lập tức lấy ra pháp bảo của mình bảo vệ Chu Vô Sinh.
Oanh... mũi tên Hoàng Đạo bay phá vỡ không gian bay đến, công kích vào pháp bảo phía trước, ngay lập tức, ánh sáng trên hai tiên khí ngũ phẩm rung chấn.
“Chết tiệt!”