Đó là những người mà suốt đời này nàng không thể tiếp xúc được, không, đó là thần linh! Nếu không có Tần Ninh, cả đời này, nàng cũng sẽ không biết những chuyện về các vị thần linh cao cao tại thượng kia.
“Nghĩa mẫu của chàng, sư nương của chàng và cả mẹ chàng chắc cũng là những người phụ nữ cường đại”.
Khương Thái Vi hâm mộ, nàng nói: “Ta cũng muốn trở thành một vị nữ tử như vậy”.
“Vào lúc mà chàng cần ta, ta sẽ không gây thêm phiền phức cho chàng, có thể cho chàng sự trợ giúp hữu ích”.
Tần Ninh cười ha hả rồi nói: “Không cần đâu, có một Tạ Y Tuyền là đủ rồi”.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, phía trước cửa sổ có một bóng người vừa đáp xuống.
Thân hình cao một thước, chín cái đầu lắc lư, bóng dáng Cửu Anh hạ xuống, chín cái đầu là tạo hình toàn thân của nó.
Da thịt toàn thân nó cứng như đá, phủ đầy tro bụi.
“Điều tra được gì rồi?”
Tần Ninh tiến lên hỏi.
Cửu Anh tự tắm rửa sạch sẽ một lúc lâu rồi mới nói: “Gia, bên trong Thiên Hỏa Sơn rất nguy hiểm!”
Tần Ninh cho Cửu Anh đi vào trong Thiên Hỏa Sơn khảo sát tình hình.
Hắn có chút tò mò về long mạch ở đây.
“Hung hiểm như thế nào, nói ta nghe thử xem!”
Tần Ninh cười nói.
Cửu Anh thành thật: “Bên trong núi lửa tràn ngập dung nham nóng chảy và lửa lớn, ta cảm nhận được nó có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào, hơn nữa ta nhảy xuống dưới núi lửa để xem xét”.
“Núi lửa ở đây không phải là loại được hình thành tự nhiên, chắc là từ thuở xa xưa, đã có một trận chiến lớn xảy ra, hủy hoại nơi này, khiến do núi nửa ngầm trồi lên mà hình thành”.
Nói tới đây, Cửu Anh lúng túng: “Gia, thực lực của ta không đủ, không thể xuống sâu được, suýt chút nữa là bị nướng chín rồi, không thể quan sát được những chỗ sâu hơn”.
“Tóm lại là nơi này mờ ám giống y hệt như gia nói”.
Cửu Anh thần hồn nát thần tính: “Chi bằng, chúng ta bỏ trốn đi?”
Cửu Anh cảm thấy nơi này rất nguy hiểm.
Tần Ninh cười nói: “Mấy ngày nữa, ngươi dẫn ta đi xem thử”.
“Nếu là một nơi tốt đẹp, vậy thì chạy làm gì? Nói không chừng có thể đoạt được cơ duyên, giúp ngươi lột xác nhiều lần, trở thành hung thú chân chính, trở thành Kim Tiên, đây chẳng phải là chuyện tuyệt hảo sao?”
Nghe thấy vậy, mười tám con mắt của Cửu Anh lóe sáng.
Có lý!
“Vậy bây giờ đi luôn đi”.
“Gấp cái gì?”
Tần Ninh cười nói: “Cho ta một ít thời gian”.