Ngụy Hằng gật đầu.
Quả nhiên.
Không tới ba ngày.
Bên ngoài Thiên Hỏa Tông, phía trên không trung, từng ánh hào quang rực rỡ phóng lên trên cao, nó tiến tới từ phía xa kia.
Nếu quan sát kỹ thì có thể nhận ra được bên trong ánh hào quang là một con thuyền lớn lơ lửng giữa không trung.
Thân thuyền ẩn chứa thánh khí thiên địa do cổ mộc vạn năm tạo thành, nhìn sơ qua có thể thấy đó là nguyên một khối cổ mộc có hơi thở cổ xưa.
Thuyền lớn, dài ba trăm trượng, trên thuyền có một lá cờ, bay phấp phới trong gió.
“Trùng Hư Tiên Tông!”
Bên trong Thiên Hỏa Tông, mỗi vị đệ từ và trưởng lão thấy được một màn này, sắc mặt kinh hãi.
Trùng Hư Tiên Tông là một trong ba thế lực đại bá chủ ở Đại Nhật tiên châu, bên trong tông môn có vô số cường giả, không một ai ở Đại Nhật tiên châu dám coi khinh bọn họ.
“Đây là thuyền Trùng Thiên của Trùng Hư Tiên Tông, chỉ mình tông chủ Trùng Hư Tiên Tông mới có khả năng điều khiển chiếc thuyền này!”
“Tông chủ Hư Linh Trúc!”
“Phí lời, ngoại trừ cô ta ra thì Trùng Hư Tiên Tông còn có vị tông chủ thứ hai nữa sao?”
“Bà ta chính là một vị… Kim Tiên đó!”
Kim Tiên! Với các đại tiên châu mà nói, bọn họ đều là hạng cường giả hàng đầu.
Hơn nữa, hình như có rất ít Kim Tiên sẽ xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng.
Vậy mà bây giờ, tông chủ của Trùng Hư Tiên Tông lại tự mình đi đến Thiên Hỏa Tông! Cùng lúc đó, bên ngoài cổng lớn Thiên Hỏa Tông, Thiên Vĩnh Sinh dẫn theo hơn mười vị trưởng lão Thiên Tiên, bay lên, đứng giữa trời cao, tiếp đón thuyền Trùng Thiên.
Thiên Vĩnh Sinh tươi cười, chắp tay hành lễ với thuyền Trùng Thiên, tỏ ra khiêm tốn: “Thiên Vĩnh Sinh kính chào các vị đại nhân của Trùng Thiên Tiên Tông!”