TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 9187 "KHỎI CẦN TÌM!"

Diệp Chi Vấn lạnh lùng nhìn Cố Vân Kiếm.

"Trừ cái này ra, chính là… một bộ thần tộc khác không biết đến sự tồn tại của thứ được gọi là chí bảo kia, không biết chí bảo có trong đại thế giới Thương Mang nên bọn họ không xuất thủ. Mà Cốc Tân Nguyệt xuất thân từ thần tộc Liệt Dương, rất có thể nàng ta thuộc về bộ phận thần tộc này".

"Dĩ nhiên, cũng có một bộ phận thần tộc không biết chừng lại có ý tốt với Vô Thượng Thần Đế… Cho nên, ta chia thần tộc ở biên giới làm ba phe, một phe là phái tấn công, nhất định phải đuổi giết Vô Thượng Thần Đế và tấn công vào đại thế giới Thương Mang".

"Một phe thì là phái trung lập như thần tộc Liệt Dương, dẫu sao biên giới lớn như vậy, tranh đấu giữa các đại thần tộc là điều không thể tránh khỏi. Hôm nay ngươi đánh ta, ngày mai ta đánh ngươi, vì địa bàn, sống sót, bọn họ có thể đánh lẫn nhau".

"Còn một phe nữa cũng biết đến sự tồn tại của chí bảo, có thiện chí với Vô Thượng Thần Đế, nói không chừng còn sẽ trợ giúp Vô Thượng Thần Đế, cũng chính là phụ thân của sư tôn ta".

"Ta cảm thấy nhìn chung là như thế này...", Cố Vân Kiếm nhìn về phía Diệp Chi Vấn, cười ha ha hỏi: "Không biết ta đoán có đúng không?"

"Dĩ nhiên, có lẽ ngươi cũng không biết chuyện này, dù sao ngươi cũng chỉ toàn hô mưa gọi gió trong đại thế giới Thương Mang, còn ở biên giới… chắc gì ngươi đã biết, có thể ngươi cũng chỉ là con cờ của người khác mà thôi!"

Sau khi Cố Vân Kiếm dứt lời, Diệp Chi Vấn phá lên cười sằng sặc, nói: "Cố Vân Kiếm ơi là Cố Vân Kiếm, ngươi ấy…", Diệp Chi Vấn chưa nói xong nhưng đột nhiên vỗ một chưởng xuống, tóm lấy người Cố Vân Kiếm.

"Nhìn ngươi tức giận như vậy, coi bộ ta đoán đúng rồi nhỉ?

Đúng ở vế trước hay vế sau đây?"

"Hả?"

Diệp Chi Vấn sửng sốt.

Lúc này, bóng người Cố Vân Kiếm tan biến.

"Diệp Chi Vấn, chúng ta sẽ lại gặp nhau vào lần sau, vì đằng nào… bây giờ ta cũng không đánh lại ngươi!"

"Dĩ nhiên, nếu như ta không chuyển thế tu luyện lại từ đầu thì một trăm kẻ như ngươi Cố Vân Kiếm ta đây cũng có thể chơi chết!"

"Nhưng mà đừng vội, chúng ta cứ từ từ mà chơi!"

"Từ đó đến giờ, ngươi dám động vào sư tôn ta, dám để cho sư tôn ta khóc, dám để cho sư tôn ta lao tâm khổ tứ, bổn tôn sẽ chơi với ngươi, chơi với bọn người đến từ biên giới!"

Cho đến cuối cùng, khí tức của Cố Vân Kiếm hoàn toàn biến mất.

Dương Ung và Âm Vân Thiều lập tức kiểm tra bốn phía.

Nhưng nào còn có tia khí tức của Cố Vân Kiếm nữa.

"Khỏi cần tìm!"

Đọc truyện chữ Full