Năm xưa một trận chiến diệt trừ Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ, tới cuối cùng, hai đại tông môn tiên phù đã biết chắc chắn mình sẽ phải chết, cho nên cường giả trong tông môn đã bắt tay di chuyển hai đại tông, tan biến không còn dấu tích.
Mà rất nhiều chiến sĩ Viêm tộc và Vũ tộc ở trong chiến trường cũng bị phong ấn ở trong di tích của hai đại tông.
Có thể sống đến bây giờ ở trong phong ấn, có người nào là hạng người bình thường đâu?
Tộc nhân bình thường đều đã chết hết.
Những người còn sống sót, mỗi một người đều là xuất sắc trong cùng cảnh giới.
Trên thực tế lúc trước Tần Ninh cho rằng mỗi một vị chiến sĩ của Viêm tộc và Vũ tộc đều mạnh mẽ như Viêm Phưởng, Vũ Trắc là hoàn toàn nghĩ sai rồi.
Viêm Phưởng, Vũ Trắc là thiên tài cường đại trong hai tộc, không phải người nào cũng như hai người.
Nhưng dù vậy... cũng đủ để Tần Ninh kinh ngạc rồi.
Dẫu sao, trước kia hắn tiếp xúc với đám người đến từ ngoài thế giới, có rất nhiều thiên tài, cường giả đứng đầu bên trong các tộc đều không khoa trương như vậy.
Bốn người cùng nhau rời khỏi miếu thờ.
Mà không lâu sai, bóng người Tần Ninh đã xuất hiện ở nơi đây.
Bên ngoài miếu thờ có mười mấy thi thể, tử trạng thảm thiết.
Tần Ninh đi vào bên trong miếu thờ, thấy được ba pho tượng, cảm nhận được khí tức nóng bỏng kia.
Viêm tộc! Tần Ninh cau mày lại.
Vũ Trắc tới chỗ này giải cứu ba người?
Nói như vậy, trong trận chiến năm đó, có không ít chiến sĩ của Viêm tộc và Vũ tộc bị phong ấn.
Những chiến sĩ hai tộc chưa chết, bây giờ có thể sẽ tỉnh lại.
Tần Ninh nắm chặt hai tay.
Thú vị.
Hắn bước chân ra, đi ra bên ngoài miếu thờ.
Mà ngay lúc này, từng bóng người rối rít đi đến.
Tổng cộng bảy người mặc trường sam, khí chất bất phàm, rơi xuống trước miếu thờ, nhìn mười mấy thi thể trên đất, lại nhìn Tần Ninh, ánh mắt lạnh lùng.
"Là ngươi!"
Một người trong đó nhận ra Tần Ninh.
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn lại.
Thật là trùng hợp.
Bắc Đấu tiên châu, Bắc Đấu tiên môn, Bắc Đấu thánh tử.
Người này cũng đã đến cảnh giới Thiên Tiên.