Mà có một nơi lại còn mấy vị cường giả Thiên Tiên còn sống, nhưng cũng đều bị Tần Ninh trực tiếp giết chết.
Những chiến sĩ hai tộc bị phong ấn đúng là có thực lực không tầm thường.
Nhưng so sánh với Viêm Phưởng thì lại kém không ít.
Nhưng dù vậy cũng để cho Tần Ninh cảm giác những người này đủ để sánh ngang với đám thiên tài trong tiên giới.
Ngày hôm đó.
Tần Ninh đang ở trong một sơn cốc nằm trong di tích.
Hắn đi vào trong một cấm địa của sơn cốc, tiếp tục ngưng tụ bùa chú, mở ra một phong ấn.
Bên trong sơn cốc là những bức tường đổ vỡ.
Trong những bức tường đó có từng viên tinh thạch cao hơn một trượng.
Mà bên trong tinh thạch lại đang phong ấn từng vị chiến sĩ Viêm tộc và Vũ tộc.
Tổng cộng bảy người.
Tần Ninh cũng không đánh vỡ phong ấn.
Nhìn bảy người bị phong ấn trong bảy khối tinh thạch, Tần Ninh bình tĩnh bước ra, đưa hai tay lên.
Rắc rắc rắc... Những tiếng vỡ vụn vang lên.
Bề ngoài bảy khối tinh thạch ngưng tụ ra từng phù ấn.
Đây là phù ấn mà cao nhân phong ấn bảy người để lại, chẳng qua là thời gian đã trôi qua quá lâu rồi, những phù ấn này có thể vỡ tan tành bất cứ lúc nào.
Tần Ninh đến gần tinh thạch, lại tiếp tục ngưng tụ phù ấn.
Nếu có thể trực tiếp giết chết những người này ở bên trong phong ấn, hắn không cần phải phá phong ấn để đánh nhau với những người này.
Dần dần.
Từng phù ấn ngưng tụ, xen lẫn ra lực lượng thiên địa, bao trùm lên bên ngoài từng viên tinh thạch.
Dần dần, bảy người bị phong ấn bên trong tinh thạch đều lộ ra vẻ mặt đau đớn.
Phong ấn đang gia tăng, cứ như muốn hoàn toàn bóp gãy sinh mạng của bọn họ.
Phụt! Rất nhanh, cơ thể một vị võ giả Viêm tộc trong một khối tinh thạch đã hóa thành một vũng máu, chết ngay lập tức.
Mà ngay sau đó, người thứ hai, người thứ ba... Bảy người lần lượt bị giết chết trong lực lượng phù ấn.
Nhưng khi đến người cuối cùng.
Ầm! Đột nhiên, tinh thạch nổ tung.
Thân thể người cuối cùng run rẩy, cuối cùng bước ra một bước, trực tiếp vươn tay ra chộp vào người Tần Ninh.