Hai người lại gần những kẽ nứt.
Hơi nóng hừng hực phát ra từ kẽ nứt khiến người ta thấy nóng đến nỗi như thể đang bị nung chảy.
Quân Phụng Thiên tự nhận mình đã rất mạnh với cảnh giới Kim Tiên, nào ngờ hắn ta vẫn khó lòng chịu đựng nổi sức nóng của Tiên Hỏa này.
"Nghe bảo Tiên Hỏa là thứ mà cho dù Ngọc Tiên, Huyền Tiên muốn thu phục cũng khó như lên trời".
Hôm nay chính thức được diện kiến Tiên Hỏa, Quân Phụng Thiên mới thấm thía câu nói này.
Tần Ninh lại bảo: "Mỗi loại Tiên Hỏa đều có thuộc tính riêng của bản thân, không thể đặt cùng một chỗ mà so sánh".
"Tám mươi phần trăm là tinh hoa của địa mạch có liên quan tới Tiên Hỏa này".
Nghe thấy câu này, Quân Phụng Thiên càng kích động hơn nữa.
Dù là Tiên Hỏa hay tinh hoa của địa mạch đều là những thứ hết sức hiếm thấy. Kể cả nhân vật cấp bậc Ngọc Tiên, Huyền Tiên bắt gặp chúng cũng ngỡ ngàng đến mức không thể thốt thành lời chứ đừng nói là Kim Tiên.
"Ta đi xem sao!"
Dứt lời, Tần Ninh tung người nhảy ra.
"Ôi ôi, Vô Ngân ca, Vô Ngân ca!"
Quân Phụng Thiên kéo Tần Ninh lại, vội vàng nói: "Vô Ngân ca à, ta biết huynh trâu bò rồi nhưng mà... Bây giờ huynh mới tới cảnh giới Thiên Tiên nhị phẩm thôi".
"Ta có phát khí Kim Tiên, rồi thêm ba con rối Kim Tiên nữa, mạnh hơn ngươi nhiều đấy".
"...", Quân Phụng Thiên cứng họng một lúc lâu mới nói: "Thế ta đi cùng huynh!"
"Ngươi...", Tần Ninh nhướng mày.
Quân Phụng Thiên thầm đau đớn.
Hắn ta bị... chê à?
Dù gì hắn ta cũng là một vị Kim Tiên mà, không thể tin được có ngày hắn ta bị một Thiên Tiên chê! "Cho ta đi với huynh đi mà!"
Tần Ninh gật đầu, cảnh cáo: "Nhưng nếu gặp nguy hiểm thì ngươi tự chạy trốn đi đấy, ta không lo được cho ngươi đâu".
"Hiểu rồi ạ, hiểu rồi ạ".
Hai bóng người nhảy xuống dưới.
Quân Phụng Thiên nhanh chóng sử dụng tiên khí cuồn cuộn trong cơ thể để bảo vệ bản thân.
Có Kim Long Thiên Ngọc bảo vệ, Tần Ninh không hề gặp bất trắc gì.
Vào lúc này, tiếng nổ ầm ầm vang lên khắp nơi.