TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 9262 "ĐƯƠNG NHIÊN TA VẪN CÒN SỐNG RỒI!"

Đồng thời, hồn phách bản nguyên của hắn cũng tỏa ra.

Tế luyện pháp khí bản mệnh là một chuyện chứa rất nhiều rủi ro, kể cả Tần Ninh cũng không dám sơ sẩy.

Nhưng hiện tại, hắn không có gì phải lo lắng cả.

Bởi vì đã có Bát Hoang Ly Thiên Viêm ở bên cạnh giúp đỡ, điều đó sẽ giúp quá trình tế luyện lô đỉnh này của hắn trở nên dễ dàng hơn.

Ầm... Ngay sau đó, khí tức trong cơ thể Tần Ninh bùng nổ, một nguồn sức mạnh khủng kiếp phủ kín cả nơi đây.

Tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên không ngừng.

Vào lúc này, bỗng từng tia sáng của các hỏa văn bắn ra từ thân lô đỉnh. Nó đang bài xích việc Tần Ninh tiếp cận nó.

"Trở thành pháp khí bản mệnh của ta đi, sẽ không bôi nhọ uy năng của ngươi đâu!"

Tần Ninh nắm chặt tay lại rồi thi triển Cửu Tiên Tinh Nguyên Thuật. Hắn như hóa thân thành một vầng trăng sáng mang theo uy lực đáng sợ, những ngôi sao lấp lánh xoay quanh hắn.

Kể từ khi tu luyện quyển thứ sáu của Vạn Cổ Tinh Thần Quyết - Cửu Tiên Tinh Nguyên Thuật, Tần Ninh chưa có một lần chính thức dùng thuật này để chiến đấu.

Mà lần này, để có thể thu phục Nguyên Hoàng Đỉnh, hắn đã sử dụng một trăm hai mươi phần trăm sức lực.

Dưới dung nham, Tần Ninh tập trung cao độ tế luyện tiên đỉnh.

Bên bờ sông, Quân Phụng Thiên vẫn đang cầm Vẫn Nhật Tiên Kỳ chém giết những con giao long nhỏ một cách oai phong lẫm liệt.

Cứ thế, thoáng cái đã mười lăm ngày trôi qua.

Hôm nay.

Quân Phụng Thiên đứng bên mép kẽ nứt, nhìn phía dưới rồi hừ lạnh, nói: "Ông đây không tin!"

Dứt lời, hắn ta nhảy xuống dưới.

Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên khắp nơi.

Khi bóng dáng hắn ta rơi xuống kẽ nứt và đứng giữa dung nham một lần nữa, từng con giao long nhỏ một không hẹn mà cùng xông lên.

Suốt mười lăm ngày qua, công việc mỗi ngày Quân Phụng Thiên cũng chỉ có thể.

Xuống giết lũ giao long nhỏ.

Giết mệt rồi thì đi lên.

Nghỉ ngơi lấy sức lại được rồi thì xuống dưới tiếp.

Hắn ta không tin bọn giao long nhỏ này giết mãi không bao giờ hết.

Nhất định phải giết sạch bọn giao long nhỏ này và ép Bát Hoang Ly Thiên Viêm đi ra, trả Vô Ngân ca lại cho hắn ta! Trong lúc chém giết, cảm giác uể oải dần bủa vây khắp người Quân Phụng Thiên.

Mấy con giao long chết tiệt này, sao sống dai như đỉa thế hả! "Huynh, huynh có còn sống không đấy?"

Quân Phụng Thiên không khỏi gào lên.

"Đương nhiên ta vẫn còn sống rồi!"

Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.

Đọc truyện chữ Full