Nhưng… vậy thì bây giờ phải làm sao! Thôn Xá Lợi quả thật có lực áp chế rất mạnh đối với bọn họ.
Điều này khiến cho thực lực cảnh giới Ngọc Tiên như bọn họ không chiếm được thế thượng phong.
“Chết tiệt!”
Viêm Tử Vân quát khẽ, hắn ta đã rất điên người rồi, quát lên: “Người đâu, giết”.
Nếu bất chấp hết tất cả mọi thứ để đến gần Tần Ninh trong khoảng thời ngắn rồi ngăn chặn hắn thì hai vị Ngọc Tiên như bọn họ sẽ có cơ hội đoạt được Phong Thần Châu.
Luồng sát khí khủng bố lan ra.
Ba mươi tám vị Kim Tiên chỉ để lại hai ba người xử lý Quân Phụng Thiên, còn những người khác đều tự bạo để công kích Tần Ninh.
Ầm ầm ầm… Kim Tiên tự bạo.
Uy lực sinh ra có thể nói là vô địch.
Dẫu cho Tần Ninh có Nguyên Hoàng Đỉnh bảo vệ, có Bát Hoang Ly Thiên Viên bao bọc thì cũng phải chịu sự tàn phá rất lớn, sắc mặt hắn trắng bệch, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
Hai tên Viêm Tử Vân và Vũ Tồn Hóa từ từ bước tới, nhắm đúng thời cơ hơn ba mươi vị Kim Tiên tự bạo để tranh thủ tới chỗ Tần Ninh.
“Chết đi!”
Một tiếng gầm vang lên, rung động cả thời không vô tận.
Tiên khí trong cơ thể hai Đại Ngọc Tiên bùng nổ, sát khí dâng lên ngút trời.
Ầm… ầm… ầm… Lúc này, luồng khí tức khủng bố bộc phát ra cả không gian tựa như muốn nuốt chửng hết tất cả mọi thứ.
“Chết tiệt!”
Quân Phụng Thiên đứng cách đó rất xa, hắn ta chỉ cảm thấy cả một khoảng không gian như sắp vỡ nát.
Vô Ngân ca đâu rồi?
Mãi một lúc lâu sau, tiếng nổ chấm dứt.
Trong thời không vô ngần, Tần Ninh vẫn đứng đó, áo giáp bảo vệ được tạo nên từ ngọn lửa bảo vệ người hắn giờ xuất hiện hư hỏng nặng nề, sắc mặt hắn tái nhợt, máu tươi chảy ra từ khóe miệng.
Nhưng mà, ngay khi tiếng động nổ ra, từng vị từng vị Kim Tiên thiệt mạng.
Viêm Tử Vân.
Vũ Tồn Hóa.
Sắc mặt cả hai lại thêm âm u, ánh mắt đều dại ra.
Còn chưa chết hả! Lúc này, trên người bọn họ xuất hiện vết thương rất nặng, máu tươi tí tách tung bay khắp khoảng không gian.
Làm sao có thể chứ?
Tần Ninh lau vết máu vương trên khóe miệng, hừ nói: “Muốn giết ta, chỉ hai tên các ngươi còn chưa đủ đâu”.