Tần Ninh hiếu kỳ hỏi: “Đảo lớn không phải là thế lực trên đảo có Ngọc Tiên tọa trấn còn đảo nhỏ thì không à?”
Vị thống lĩnh Kim Tiên bị một câu này của Tần Ninh làm nghẹn lời không biết nói thế nào.
“Ai nói với người như vậy?”
“Đường Nhị gia!”
“...”, rất nhanh sau đó, bọn họ đã bay đến không vực của một tòa thành.
Tòa thành này phải có ít nhất trăm vạn người, kiến trúc vô cùng xa hoa tráng lệ.
Liếc mắt nhìn qua nhìn lại thì phát hiện trung tâm tòa thành có một tòa thành khác.
Nhìn kỹ lại.
Đó là một phủ đệ.
Đường phủ! Nhà họ Đường là bá chủ của đảo Thượng Thanh nên tất cả đều hiện lên vẻ uy nghiêm và nhã nhặn.
“Tới rồi, tới rồi!”
Thống lĩnh kia cười nói: “Được rồi, mời Tần đảo chủ vào, sẽ có người tiếp đãi ngươi thôi”.
“Ừ”.
Tần Ninh nhấc chân tiến vào bên trong Đường phủ, quả thật vừa vào đã có người chạy tới tiếp đón, dẫn Tần Ninh vào phủ, rồi thu xếp mọi việc.
Bên kia.
Gia chủ nhà họ Đường, Đường Thiên Khánh đang ở trong viện riêng của mình, trù tính điều phối công việc.
Là ngày đại thọ của lão gia tử Đường Uyên nên hiển nhiên các thế lực dưới trướng nhà họ Đường đều sẽ tề tựu lại đây chúc thọ.
Nhưng không có gì là chắc chắn, các thế lực hàng hàng với nhà họ Đường sẽ thấy ghen ăn tức ở nên có rất nhiều chuyện phải lên kế hoạch thỏa đáng.
Đường Thiên Khánh lần lượt phân phó vài vị quản lý cấp cao cảnh giới Kim Tiên tam chuyển, tứ chuyển chú ý các hạng mục công việc.
“Đại ca!”
Đường Thiên Bỉnh đi vào đại điện.
“Nhị đệ!”
Đường Thiên Khánh cười nói: “Ngươi về rồi”.
Hai huy đệ gặp nhau tất nhiên sẽ hàn huyên một hồi.
Đường Thiên Khánh hỏi: “Bến phía đảo Tam Nguyên thế nào?”
Đường Thiên Bỉnh cười bảo: “Mọi chuyện dễ xử thôi, hiện tại đảo Tam Nguyên đã đổi tên thành đảo Nguyên Hoàng, nhưng ba tộc kia lại đề bầu một vị Thần Tử, tên là Tần Ninh làm đảo chủ!”
“Tên nhóc ấy có theo ta đến đây chuẩn bị thể hiện lòng trung thành với đại ca!”
“Ồ!”