TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 9575 "BIẾT VẬY GIAM CẦM HAI KẺ ĐÓ CHO RỒI".

Một thân xác chứa đựng đến ba linh hồn! Những năm gần đây, sự mạnh mẽ của hồn phách bản thân Tần Ninh đã kéo theo sự phát triển của long hồn và phượng hoàn.

Trên thực tế, đây cũng là lý do vì sao hắn luôn trong trạng thái siêu nhiên.

Cho dù với tu vi Kim Tiên tam chuyển của chính bản thân hắn thì khi đối đầu với cao thủ Kim Tiên bát chuyển, hắn vẫn có thể đánh bại mà không hề tốn công tốn sức chút nào. Đó là nhờ có sự bổ trợ của long hồn, phượng hồn.

Một mình Tần Ninh có thể sánh bằng với ba người! Hắn được truyền thừa long hồn và phượng hồn này từ phụ mẫu.

Được truyền thừa bởi cặp vợ chồng Thần Đế hùng mạnh nhất mảnh đất này! "Cho dù ngươi có mạnh cách mấy thì cũng chỉ là rồng do thiên địa biến thành, là giả chứ không phải rồng thật!"

Tần Ninh hờ hững nói: "Mà ta, là rồng thật, phượng thật của mảnh đất này!"

Ầm... Long ảnh và phượng ảnh được hình thành từ hồn phách bay lên trời.

Sáu cái đầu rồng trong sáu cánh cửa vốn dĩ đang tỏ ra vênh váo, đắc ý, sau khi cảm nhận được uy áp đến từ hồn phách của rồng thật, phượng thần thì mới dần dần cúi cái đầu cao ngạo xuống, nét mặt cũng trở nên thành kính.

"Sắc!"

Tần Ninh siết chặt bàn tay lại, sáu cái đầu rồng kia bị linh hồn của rồng và phượng cuốn đi, lao vùn vụt tới trước người hắn... Đây không phải là sức ép do sức mạnh của Tần Ninh gây ra đối với cội nguồn tiên mạch Lục Dương Long mà đến từ sức ép khủng khiếp từ đẳng cấp cao bẩm sinh của Thần Long và Thần Phượng lên cội nguồn tiên mạch Lục Dương Long khiến chốn không thể không cúi đầu thần phục.

Khi cội nguồn tiên mạch Lục Dương Long kia bị Tần Ninh hấp thu vào lòng bàn tay, nó chuyển sang hình dạng giống như dây leo rồi buông thõng xuống.

Dây leo thoạt trông dài chừng hơn một mét, toàn thân tỏa ra vầng sáng màu xanh biếc, phía trên có sáu mặt dây chuyền trông giống như đầu rồng được khảm cách đều nhau.

Trông nó chẳng khác gì một cái roi.

Nhưng lại chỉ dài một thước nên hơi ngắn.

Vật này có thể dùng để làm thần binh, cũng là chí bảo tốt nhất trên thế gian này, còn có công dụng khác là tăng cảnh giới hay tu vi.

Tần Ninh thản nhiên quất cây roi, mỉm cười bảo: "Dùng tạm vậy, nếu cần thì dùng ngươi để tăng cảnh giới sau".

Vào lúc này, sương mù quanh đây từ từ tản đi.

Bóng dáng Bạch Y Nhân xuất hiện, cô ta bối rối nói: "Hai tên đó chạy rồi!"

Vừa rồi đâu đâu cũng chìm trong màn sương dày đặc, không thể nhìn thấy rõ điều gì hay cảm nhận được gì.

Thiên Chính Dương và Minh Gia Ngọc đã nhân cơ hội bỏ trốn.

"Biết vậy giam cầm hai kẻ đó cho rồi".

Nghe thấy câu này, Tần Ninh khoát tay cười nói: "Không sao, cứ để chúng chạy đi..." "Nhưng kiểu gì bọn chúng cũng tìm tới đạo chủ Thiên Huyên và tộc trưởng Minh Hoằng An thôi, vậy chúng ta... có cần đi giờ luôn không?"

"Không cần".

Tần Ninh nhìn về phía bậc thang đằng trước, tiếp tục cất lời: "Vẫn chưa

đến tám ngàn trượng, ta vẫn chưa xem đỉnh núi thế nào mà. Không thể không nói giá trị của núi Thiên Thông này trân quý hơn di tích cổ xưa gấp mấy lần".

Đọc truyện chữ Full