Giữa hai đại cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên và Tiên Quân là một ranh giới.
Chín cảnh giới lớn từ Chân Tiên đến Cửu Thiên Huyền Thiên đúng là tiên nhân, nhưng lại giống với tiên trong thế giới phàm tục hơn.
Sau khi đột phá tới Tiên Quân mới tính là tiên thật sự, là tiên trong các tiên nhân! Tiên trong tiên! Cho dù là Tiên Quân hạ vị thì cho dù là bán bộ Tiên Quân thì cũng không thể bằng được, tiên khí của người ta là đã được lột xác trở thành tiên lực, dẫu chỉ phất tay tấn công thôi lực lượng bốc phát ra mạnh hơn trước kia gấp mười lần rồi.
Dù cho Cửu Thiên Huyền Tiên ở đây có hợp lực lại thì cũng không phải là đối thủ của người ta.
Chênh lệch giữa hai bên quá lớn.
Giao Nguyên Sơ thời thời khắc khắc chú ý tới sắc mặt của Tần Ninh, chứng kiến đứa con trai Giao Tử Huyên của mình quỳ rạp dưới chân Tần Ninh mà không dám thở mạnh.
Lỡ như sắc mặt của Tần Ninh thay đổi theo hướng xấu thì ông ta sẽ lập tức bỏ chạy không chút do dự.
Tuy nói hành động bán con tháo chạy này không thỏa đáng nhưng hết cách rồi.
Tiên Quân hạ vị đấy! Nghĩ đến Vân Sương Nhi kia là Tiên Quân hạ vị khiến Giao Nguyên Sơ cảm thấy nhức nhức cái đầu.
Tại sao lại vậy nhỉ? Cả biển Nam Thiên suốt mấy vạn năm qua chẳng có lấy một vị Tiên Quân.
Tần Ninh nhìn về phía Giao Tử Huyên, cười nói: “Lòng trung thành của ngươi ta biết chứ, phụ thân người đến đây chỉ mong ta tháo bỏ phong ấn của ngươi mà thôi”.
Tần Ninh suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Ta giải trừ nó cho ngươi cũng được”.
Ngày ấy, khi hắn nhìn thấy Giao Tử Huyên, chỉ nghĩ rằng hắn ta đang bị thương nên mình có thể bắt hắn ta phục tùng mình, một khi đã khôi phục rồi thì hắn sẽ không phải là đối thủ nên mới dùng Sinh Tử Ám Ấn để khống chế hắn ta.
Bây giờ nó đã không còn quan trọng nữa.
Tuy nói rằng Tam Vĩ Lân Giao có thể mọc cánh tiến hóa thành tiên thành rồng, nhưng... rồng, Tần Ninh hắn không phải chưa từng thấy rồng.
Dù sao thì chính thất, đại phu nhân của hắn Tạ Y Huyền kia chính là công chúa Long tộc.
Tần Ninh giải trừ phong ấn của Giao Tử Huyên rồi nói: “Ngươi đi đi”.
Giao Tử Huyên ngơ ngác.
Ba người Giao Nguyên Sơ, Giao Thừa Thiên và Giao Hóa Vũ đều đầy kinh ngạc.
Tần Ninh không trách tội bọn họ sao?
Quả thật Tần Ninh không định trách tội bọn người Giao Nguyên Sơ.
Hắn bắt con trai của người ta, rồi giờ cha tới đòi thì đều là lẽ thường tình thôi.
Mà giờ hắn giải trừ phong ấn cho Giao Tử Huyên âu cũng là điều hợp tình hợp lý.
Tần Ninh phất tay, Giao Tử Huyên lùi lại chỗ phụ thân và nhị thúc củ mình, vẻ mặt như mới thoát nạn.
Giao Nguyên Sơ nói: “Cảm tạ công tử Tần Ninh thay tại hạ dạy dỗ thằng nhóc này, Giao Nguyên Sơ vô cùng cảm kích công tử”.