Con rết màu vàng! Đúng vậy thật! Sắc mặt ai nấy đều căng cứng.
Ngay lúc này, tại cánh cửa dẫn tới tầng thứ tư, gương mặt kinh tởm khiến người ta chán ghét kia của Vân Tử Diệp lại xuất hiện.
“Để ta giới thiệu cho các ngươi biết”.
Vân Tử Diệp cười to nói: “Thiên Ngô Cổ Công của U Cổ tộc bọn ta được nuôi dưỡng bằng máu thịt của sinh vật sống, một con này đủ khiến cho đám không biết sống chết các ngươi khốn đốn rồi”.
“Tên khốn này thật phiền phức!”
Phạm Văn Ngang nói.
“Phạm huynh chớ hoang mang, nếu không sẽ như lời hắn ta nói đấy”.
“Ừ”.
Thánh Thiên Cương nhìn về phía Vân Tử Diệp đang ở trước cánh cửa dẫn tới tầng thứ tư, bình đạm nói: “Cho dù ngươi là ai đi chăng nữa, nếu dám chiếm đoạt thi thể của sư đệ ta để làm xằng làm làm bậy thì ta sẽ không tha cho ngươi”.
“Vậy bọn ngươi phải sống sót thoát khỏi tầng ba này mới được chứ!”
Vân Tử Diệp không vội.
Cho dù bọn chúng có thể thoát khỏi tầng này thì sau đó còn có nhiều tầng nguy hiểm hơn đang đợi bọn chúng mà.
Khi nhìn thấy kẻ địch của mình căm hận mình cực độ nhưng cũng rơi vào cái bẫy hiểm ác do bản thân mình giăng lên, rồi giờ bất lực kêu gào như chó sủa.
Cảm giác ấy tuyệt vời làm sao.
Thánh Thiên Cương cầm la bàn, lạnh lùng nhìn vào con Thiên Ngô Cổ Công cao lớn mấy trăm trượng trước mặt mình.
“Phạm huynh, ngươi và ta đi đằng trước, bọn họ hỗ trợ đằng sau, rồi tất cả cùng nhau hợp sức tấn công”.
“Được”.
Vị Cửu Thiên Huyền Tiên nhất trọng thiên Phạm Văn Ngang ấy giờ đang cầm một giáo dài lóe sáng rực rỡ, khí tức trong cơ thể bùng nổ.
Ít nhất thì có hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên ở đây khiến mọi người cảm thấy an toàn hơn chút.
Năm người Bắc Đấu Nghiễn thấy cảnh đó mà lòng chết lặng.
Bọn họ vốn không định tới đây, nhưng tình cờ chạm mặt Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần, thấy cả hai đi về phía Sa thành nên bọn họ mới không nhịn được lòng hiếu kỳ, rồi đi theo luôn.
Thế mà ai lại ngờ rằng chỗ này lại là chỗ chết cơ chứ.
“Đừng hốt hoảng!”
Thánh Thiên Cương không hổ danh là Cửu Thiên Huyền Tiên của Thánh Thiên tiên tông, hắn ta nhìn mọi người rồi bảo: “Có hai Cửu Thiên Huyền Tiên bọn ta ở đây, lại thêm mười Huyền Tiên các ngươi nữa, con Thiên Ngô Cổ Công này nào là đối thủ của chúng ta chứ”.
“Một khi lòng đã luống cuống thì sẽ tự khắc hỗn loạn, rồi tự đi tới cái chết thôi”.
Nghe vậy, mọi người đều bình tĩnh lại.
“Chia là hai Huyền Tiên hậu kỳ theo ta”.