TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10116 "HỎI CÁC NGƯƠI ĐẤY!"

Dương Thanh Vân đón ánh mắt của Tần Ninh, phẫn hận nói: "Nếu không phải những năm gần đây đệ tử tiến bộ chậm chạp..."

"Nếu bây giờ đệ tử là Tiên Đế, là Tiên Tôn, ai cũng không thể khiến sư phụ bị thương một chút nào cả".

Tần Ninh trấn an: "Nếu như xảy ra chuyện giống ở Trung Tam Thiên, có thần giả Thần Giới xuống để giết sư phụ thì sao? Cảnh giới Tiên Đế Tiên Tôn cuả ngươi cũng không đủ!"

"Vậy đệ tử sẽ nghịch thiên phạt thần!"

Lý Nhàn Ngư lạnh lùng nói: "Cho dù như thế nào cũng phải bảo vệ sư phụ".

Nhìn thấy tử dáng vẻ ngay thẳng của hai vị đệ.

Tần Ninh đột nhiên không phản bác được.

Không đúng!

Ông đây bị thương nặng như vậy!

Sao bây giờ lại đến lượt ta tới dỗ dành hai tên nhóc thối hai người chứ?

Già mồm cái gì!

"Ú da..."

Tần Ninh đưa tay ôm ngực, đau đớn kêu một tiếng.

"Sư phụ..."

"Sư phụ..."

Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư biến sắc.

"Đau đau đau..."

Tần Ninh che ngực, sắc mặt trắng bệch.

"Không ổn rồi, không ổn rồi, kinh mạch xương cốt đều xong rồi, vỡ thành từng đoạn một giống hạt cát, từng giây từng phút đều đau đớn, còn phải an ủi hai tên nhóc các ngươi, trong lòng càng mệt mỏi hơn..."

Nghe thấy như thế, Dương Thanh Vân lập tức nói: "Sư phụ, xin lỗi, đệ tử sai".

Tần Ninh lập tức dừng kêu đau, mở miệng nói: "Biết sai thì tốt, thứ ngươi cần chính là tu hành, tăng lên, làm lớn mạnh bản thân, mà không phải nhìn thấy sư phụ bị người ta đánh liền đẩy trách nhiệm lên trên đầu mình".

"Bây giờ ta vẫn còn ổn, về sau không thiếu lúc cần đến các ngươi, cả đám đều không có chút tinh thần nào".

Nói xong, không để hai vị đệ tử nói thêm cái gì, Tần Ninh liền nhìn hai vị cường giả Linh Đồng tộc quỳ trước mặt, nói thẳng: "Tiếp theo, chúng ta sẽ thẩm vấn hai vị này".

Tiên Quân thượng vị!

Ở trong các thế lực của Tiên Giới cũng không tính là hạng người vô danh.

Chắc hẳn hai người này sẽ biết được nhiều chuyện hơn chứ nhỉ?

Tần Ninh nằm trên ghế, tựa vào ngực Vân Sương Nhi, nuốt từng viên Tịnh Ma Tiên Đan xuống giống như ăn kẹo.

Không có cách nào.

Dư uy của một chưởng kia suýt nữa thì đánh chết hắn.

Bây giờ đúng là kinh mạch, xương cốt đã nát, Tịnh Ma Tiên Đan có tác dụng khôi phục hơn bất kỳ thần đan diệu dược nào, Tần Ninh cũng chỉ có thể ăn nó để khôi phục kinh mạch và xương cốt của mình, giảm bớt đau đớn.

Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư lập tức hung tợn nhìn hai người.

"Hỏi các ngươi cái gì thì trả lời cái đó, nếu dám nói bậy, ta sẽ khiến các ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết", Lý Nhàn Ngư lạnh lùng nói.

Vãng sinh đồng có một vài tác dụng vô cùng kì lạ.

Bây giờ Lý Nhàn Ngư cũng đã có một số cách để thẩm vấn người khác.

Tần Ninh ôn hòa cười nói: "Đừng hung dữ như vậy, chúng ta chỉ tâm sự bình thường thôi".

"Hai vị, xưng hô như thế nào?"

Sắc mặt hai tên Tiên Quân thượng vị vô cùng âm trầm.


"Hỏi các ngươi đấy!"

Đọc truyện chữ Full