Tần Ninh dần dần cảm nhận được ý niệm từ ngọn đèn.
"Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng!"
Tần Ninh từ tốn cất tiếng.
Ánh sáng từ ngọn lửa và ánh sáng từ bấc đèn bắt đầu dung hợp với nhau.
Tần Ninh bước từng bước lại gần Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng này.
Nhìn lướt qua, bấc đèn được làm bằng thủy tinh, trong suốt không màu, có một dòng chảy ánh lửa lờ mờ cuộn lên trong đó.
Hình như... có bóng dáng một thứ gì đó ở trong kia.
Cái bóng đó là người hay là thú? Hay là thứ gì khác?
Tần Ninh cũng không biết.
Ấy vậy mà khi hắn muốn quan sát kỹ càng hơn thì một màn sương hiện lên bề mặt bấc đèn thủy tinh, khiến cho Tần Ninh không tài nào thấy được thực hư bên trong ngọn đèn.
Thấy vậy, Tần Ninh cũng không quá bận tâm về chuyện này.
Hắn nhẹ nhàng cầm lấy Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng.
"Ngươi đã là vật vô chủ, bây giờ chủ nhân của ngươi không còn ở đây nữa, ta sẽ không hỏi chủ nhân ngươi khi còn sống đã giao nhiệm vụ gì cho ngươi".
"Có điều, giờ đây ngươi không còn lựa chọn nào khác ngoài thần phục ta đâu".
Tiên Hỏa bảo vệ Tần Ninh kín kẽ.
Ba Tiên Quân và hơn mười vị Cửu Thiên Huyền Tiên, cùng với những đạo cấm văn mà Tần Ninh đã bày trận đã chặt đứt mọi đường lui của Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng này.
"Nếu ngươi thần phục ta, ta có thể hứa rằng sau này ta sẽ không ép ngươi giao thứ mà ngươi đang bảo vệ ra".
"Còn nếu ngươi không muốn, ta hoàn toàn có thể giam giữ ngươi ngay bây giờ. Sau này, đợi thực lực của ta mạnh lên rồi, ta sẽ hủy hoại bấc đèn của ngươi, và rồi ta sẽ có được thứ ngươi đang giấu trong đó!"
Giờ phút này, ánh lửa trên bấc đèn thủy tinh của Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng dần dần biến mất.
Nó chọn thỏa hiệp!
Mãi đến lúc này, Tần Ninh mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Quả thật hắn có thể áp chế cái đèn tiên này.
Nhưng suy cho cùng hắn phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể làm được điều đó, thỏa thuận trong hòa bình được thì dại gì không làm.
Tần Ninh nhẹ nhàng cầm đế đèn tiên.
Một khí tức cuồn cuộn dâng lên một cách tự nhiên.
Một ý niệm truyền đến từ trong đèn tiên: Ta chọn thần phục ngươi, ngươi hãy nhớ những lời ngươi đã hứa, không được ép ta mở bấc đèn. Bên cạnh đó, ngươi phải bao bọc Tiên Hỏa quanh bấc đèn của ta nữa.
Nghe thấy yêu cầu này, Tần Ninh cười hỏi: "Để làm gì?"
"Bản thân ta vốn chính là một món tiên khí hoàng phẩm, nhiều năm qua, cho đến bây giờ, cấp bậc của ta đã sụt giảm, trở thành tiên khí vương phẩm, ta đang tìm cách khôi phục lại. Tiên Hỏa là một thứ bổ ích với ta".
"Hơn nữa, Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng được tạo ra từ chín thứ chí dương chí viêm trên Tiên Giới, chứa đựng tiên khí Dương Cương Viêm Chân thuần túy, Tiên Hỏa bồi bổ ta, ta cũng có thể trả lại Tiên Hỏa khí thuần dương".
Nghe thấy câu này, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Chốt!"
Hắn nắm lấy đèn tiên.
Ánh sáng bao quanh thân đèn biến mất.
Chỉ còn nơi bấc đèn thủy tinh là còn lập lòe sáng.
Giờ phút này, Bát Hoang Ly Thiên Viêm rời khỏi thân thể Tần Ninh, biến thành một con hỏa miêu nhỏ vây quanh bấc đèn.
Mọi chuyện xong xuôi đâu vào đấy.
Đám người Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư cũng đồng loạt thu tay.
"Đây là gì?", Vân Sương Nhi ngạc nhiên hỏi.
"Tiên khí vương phẩm, Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng đấy!"
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Thứ tốt".
Chí cương, chí dương, chí viêm!