Ngày hôm đó, phía trước đột nhiên có một khí tức khủng bố bùng nổ.
Trong dao động mãnh liệt, một ngọn núi ầm ầm sụp đổ.
Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư tiến lên, một trái một phải bảo vệ ở hai bên trước mặt Tần Ninh.
Vân Sương Nhi thì đứng ở bên cạnh Tần Ninh, vô cùng cẩn thận.
Thấy một màn như vậy, Khương Bác Văn cũng phải sợ hãi cảm thán trong lòng!
Ông ta vẫn luôn nghe nói cung chủ Thanh Vân cung - Dương Thanh Vân, phó cung chủ Lý Nhàn Ngư là đệ tử của Tần Ninh.
Mà một vị phó cung chủ khác - Vân Sương Nhi là người phụ nữ của Tần Ninh.
Nhưng đó đều chỉ là nghe nói, chứ chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy.
Bây giờ được nhìn thấy, Khương Bác Văn đã thật sự tin! Trong quãng đường ba ngày này, Thanh Vân Vệ phái ra vài người đi trước dò đường, có tin tức gì, Thanh Vân Vệ sẽ bẩm báo cho Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư.
Sau đó hai người này lại cung kính bẩm báo cho Tần Ninh.
Mỗi một chi tiết đều chứng tỏ chân tình thật lòng.
Mỗi một lần hai người Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư bẩm báo đều vô cùng khách khí, còn khom người thi lễ.
Mà một khi có gió thổi cỏ lay.
Ba người sẽ chia nhau ra đứng ở vị trí như vậy, bảo vệ Tần Ninh ở chính giữa.
Đây là thật sự đặt sự an toàn của Tần Ninh ở vị trí số một.
Ầm ầm ầm... Giao chiến còn đang bùng nổ.
Rất nhanh, hai gã Thanh Vân Vệ đã trở về, liền nói ngay: “Đại nhân, hình như là Yểm Nguyệt thánh chủ của Yểm Nguyệt thánh địa, bị người của Huyết Nguyệt tộc tấn công”.
Yểm Nguyệt thánh địa?
“Còn có người của gia tộc Bắc Đấu, nhưng mà ở cùng phe với người của Huyết Nguyệt tộc...”, nghe nói như thế, Tần Ninh nhướng mày lên.
“Đi xem thế nào”.
Hơn mười người lập tức xuất phát, rất nhanh đã tới phạm vi giao chiến.
Nhìn một cái liền thấy phía trước toàn là tiên khí quay cuồng.
Mà ở trên cao, giữa những dãy núi đá có hai người đang bùng nổ khí tức vô cùng cường đại khủng bố, những thứ cuồn cuộn dao động kia không phải là tiên khí, mà là tiên lực! Cảnh giới Tiên Quân! Một người trong đó rõ ràng chính là Yểm Nguyệt thánh chủ Nguyệt Thu Vân, Nguyệt Thu Vân mặc một bộ váy dài, dáng người đẫy đà, khí thế tao nhã, vừa ra tay liền có khí thế kinh thiên động địa, cuốn theo gió lốc xung quanh.
Người đang đánh nhau với Nguyệt Thu Vân là một người đàn ông với mái tóc dài tản ra, mặc đồ màu đỏ, làn da mơ hồ hiện lên màu đỏ sẫm, giữa trán có một ấn ký trăng rằm.
Người đàn ông liên tục tung ra những chiêu thức mạnh mẽ, cũng có tiên lực cuồn cuộn khiến cả trời đất phải run rẩy.
Không biết đã có bao nhiêu ngọn núi đá xung quanh hai người sụp đổ, không gian cũng cũng có chút vặn vẹo.
Ở mặt đất xung quanh, các Tiên Nhân cấp bậc Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên cũng đang không ngừng ra tay chém giết.
Trong đó có rất nhiều võ giả của Huyết Nguyệt tộc và gia tộc Bắc Đấu, võ giả của Yểm Nguyệt thánh địa lại rất ít, còn tổn thất thê thảm.
“Sư phụ, có cần ra tay không?”
“Ừm”.
Tuy rằng có thể là khổ nhục kế, Tần Ninh cũng không thể cam đoan Yểm Nguyệt thánh địa sẽ không có liên quan đến dị tộc, nhưng bây giờ... Yểm Nguyệt thánh địa quả thật là tổn thất rất nặng.
Ngay lập tức, hai người Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư dẫn theo Thanh Vân Vệ xuất hiện.
Mà cùng lúc đó.
Ở trên trời cao.