Dương Thanh Vân xoay người nhìn về phía vài vị hộ pháp khác, cũng cười nói: “Mấy người các ngươi cũng phải cố lên”.
Nếu sư phụ đã muốn để Thanh Vân cung thống nhất biển Nam Thiên.
Đương nhiên Dương Thanh Vân sẽ dùng hết sức để hoàn thành.
Từ khi biển Nam Thiên có Tiên Quân xuất hiện, nếu muốn thống nhất biển Nam Thiên, ít nhất phải bồi dưỡng thêm nhiều Tiên Quân nữa mới được.
Tần Ninh tiến lên nhìn Bắc Đấu Hồng An và Huyết Vô Chiết.
“Bị hạ gục rồi mà còn ngông cuồng gì nữa?”
Tần Ninh cười nói: “Linh Tu Hiền, Linh Chính Nguyên đều bị đồ đệ tốt của ta làm thịt, hai người các ngươi ngông cuồng cái gì?”
Một Tiên Quân hạ vị.
Một Tiên Quân trung vị.
Không đủ tư cách.
Bắc Đấu Hồng An hừ lạnh nói: “Ngươi chỉ là một Huyền Tiên, ngông cuồng cái gì chứ?”
Ầm! Bắc Đấu Hồng An vừa dứt lời, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư gần như đồng thời tung ra một quyền, một trái một phải đánh về phía Bắc Đấu Hồng An.
Hắn ta bị đánh nát cả hàm răng, sắc mặt trắng bệch, há mồm phun ra đống răng và máu tươi.
Tần Ninh thấy một màn như vậy liền cười nói: “Nhìn thấy không, đây là lý do ta có tư cách để ngông cuồng!”
Bắc Đấu Hồng An nhìn về phía hai người trái phải, trong mắt tràn đầy căm hận.
Hắn ta được Huyết Nguyệt tộc trợ giúp, tăng lên thành Tiên Quân, tuyệt đối là cấp bậc cực mạnh ở trong cả biển Nam Thiên.
Nhưng ai mà ngờ được.
Lại xui xẻo như thế, còn gặp phải đám người Tần Ninh ở trong này.
Hai người Lý Nhàn Ngư và Dương Thanh Vân cũng là Tiên Quân hạ vị, nhưng lại mạnh mẽ đến thế.
Thanh Vân cung có thể vươn lên đến trình độ này chỉ trong hai vạn năm ngắn ngủi, không phải là không có đạo lý.
Dương Thanh Vân nói thẳng: “Hỏi ngươi cái gì thì cứ trả lời cái đó, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?”
“Đúng thế!”
Lý Nhàn Ngư phụ họa.
Tần Ninh nhìn về phía Bắc Đấu Hồng An, cười dài nói: “Có vẻ ngươi không phục lắm?
Dựa vào bí pháp của dị tộc để làm giảm hết những việc cần chuẩn bị cho mình tăng cấp sau này, cả đời này ngươi cùng lắm cũng chỉ là cảnh giới Tiên Quân thượng vị thôi!”
“Ngươi nghĩ ta không biết điều đó sao?”
Bắc Đấu Hồng An cũng nói: “Nhưng đời này có thể đạt đến Tiên Quân thượng vị, ta đã thấy đủ rồi, ta lại không muốn xưng vương xưng hoàng”.
“Ngươi nói như vậy hình như cũng không có vấn đề gì”.
Tần Ninh nhìn về phía Bắc Đấu Hồng An, tiếp tục nói: “Hợp tác với dị tộc là ý của toàn bộ đám người từ trên xuống dưới gia tộc Bắc Đấu các ngươi sao?”
Bắc Đấu Hồng An không nói lời nào.
“Điều này liên quan đến sự diệt vong của gia tộc Bắc Đấu, ngươi vẫn nên nói thật thì hơn”.
Tần Ninh lắc lắc ống tay áo, nói: “Nếu từ trên xuống dưới đều có suy nghĩ đó, ta sẽ tiêu diệt gia tộc Bắc Đấu, cho dù là phụ nữ trẻ em người già, cho dù là trẻ con mới sinh ra trong tã lót, ta cũng sẽ làm thịt!”
“Đây là chuyện mà các ngươi làm ra, gia tộc Bắc Đấu các ngươi phải chịu hậu quả!”
“Nếu không phải, ta sẽ chỉ giết những người liên quan trong gia tộc Bắc Đấu các ngươi, giữ lại mạng sống cho những người không biết”.
“Con người của ta từ trước đến nay chưa bao giờ biết nhân từ nương tay, nhưng cũng không thích lạm sát kẻ vô tội”.
Nghe nói như thế, Bắc Đấu Hồng An trầm mặc.
Tần Ninh cũng không sốt ruột.