Tên này! Không có việc gì! Sao lại thế! Cho dù không khiến hắn bị nổ chết thì ít nhất cũng có thể khiến hắn chịu một chút thương tích mới đúng chứ.
Tần Ninh nhìn về phía Thương Hạo Thiên, không khỏi cười nói: "Ta đột nhiên nghĩ đến lúc trước giết Hạ Hầu Lam, Hạng Khoáng Nhật của Càn Khôn Điện, cùng với Vạn Hồng Vận và Đạm Đài Nhã của Hoang Thần Cung, còn có Thương Dật Phi, Thương Dật Không của Thương tộc ngươi...", "Khi đó ta còn cảm thấy có phải mình đã quá cậy thế khinh người hay không, nhưng bây giờ nhìn lại... Con người của ta vẫn quá hòa khí, không đủ bá đạo, nếu không ngày đó đã trực tiếp xông tới trước cửa ba nhà các ngươi, tiêu diệt hết đám cường giả của ba nhà, như thế cũng sẽ không có chuyện hôm nay!"
Nghe thấy lời này, sắc mặt đám người Thương Hạo Thiên, Hoang Thiên Phương, Nghiêm Thanh Phong vô cùng âm trầm.
Tên này, luôn luôn làm người ta chán ghét như vậy.
"Tần Ninh, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải chết".
Thương Hạo Thiên hừ lạnh nói: "Ngày đó nếu không phải lấy đại cục làm trọng, vì kế hoạch ở di tích cổ này, ngươi cho rằng ngươi có thể sống đến bây giờ ư?"
Tần Ninh nhìn về phía Thương Hạo Thiên, nở nụ cười.
"Chuyện cho tới nước này, Thương tộc ngươi cũng đã xuất hiện, hẳn là không còn ai khác nữa".
Tần Ninh ngẫm nghĩ, lại nói: "Nhất Mạch Kiếm Tông, Tam Vĩ Lân Giao tộc, Hạo Thiên phủ, Thánh Thiên tiên tông, Thập Tuyệt Minh, Yểm Nguyệt thánh địa, Thanh Vân cung... Cũng may, ít nhất còn bảy phe vẫn hiểu được hợp tác với dị tộc sẽ không có kết cục tốt".
Diễn Ma Tiên Đao và Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh, hắn lẩm bẩm nói: "Gia tộc Bắc Đấu, Càn Khôn Điện, Thương tộc, Hoang Thần Cung, cho tới bây giờ chỉ có một chữ đúng không?"
Đám người nhao nhao nhìn về phía Tần Ninh.
"Giết!"
Vừa dứt lời, khí thế trong cơ thể Tần Ninh phun trào.
Mà lúc này, khí tức làm người ta sợ hãi không ngừng bốc lên.
Sau lưng Tần Ninh, một chiếc đèn chậm rãi bay lên.
Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng! Đó chỉ là một chiếc đèn dài một chưởng, nhìn có vẻ vô cùng cổ xưa, bấc đèn tựa như thủy tinh óng ánh, lóe ra ánh sáng chói loá.
"Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận!"
Giờ phút này Tần Ninh mở miệng nói: "Dị tộc các ngươi còn chưa hiểu rõ về Tiên Giới chúng ta lắm đâu, những tiên trận còn sót lại trong Tiên Giới, các ngươi cũng đừng dùng lung tung!"
Nói rồi, Tần Ninh cầm tiên đăng trong tay, thân thể bay lên, lao thẳng tới bầu trời.
"Hắn muốn làm gì?"
Huyết Vô Chiết nhíu mày.
"Cho dù như thế nào đều phải ngăn hắn lại!"
Huyết Vô Chiết quát: "Thương Hạo Thiên, Thương Hạo Vân, ngăn hắn lại!"
Tên Tần Ninh luôn luôn mang đến cho người ta cảm giác bất an cực lớn.
Lần này kế hoạch đã rất hoàn hảo rồi.
Có Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận cộng thêm đám thi cốt khôi lỗi kia, đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên của các thế lực lớn ở đây đừng hòng chạy thoát.
Nếu thật sự không được, ba tộc bọn họ cộng thêm bốn thế lực kia sẽ ra tay cuối cùng, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng mà Tần Ninh lại là biến số.
Tên này chỉ là Huyền Tiên, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kì bất an.
Bây giờ nhìn thấy Tần Ninh ra tay, trong lòng Huyết Vô Chiết đột nhiên cảm thấy sợ hãi không diễn tả được.
"Ai dám!"
Một tiếng quát nhẹ vang lên.
Bóng người Vân Sương Nhi xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.
Vừa rồi Thương tộc ra tay đánh lén Tần Ninh, đúng là đã khiến trong lòng Vân Sương Nhi vô cùng căng thẳng.