Lạc Văn Xuyên bước vào toilet, cậu hơi trơ mắt ra nhìn bản thân trong gương. Mí mắt khẽ giật giật, cậu hơi sờ sờ vào làn da trơn nhẵn của bản thân. Chỉ hai từ thôi: "Yêu nghiệt". Mắt rất đẹp, lông mi cong cong, tròng mắt có màu hơi nâu nhạt, thoạt nhìn rất có hồn, cái mũi cao, thon, thẳng đứng, ha ha. Mẹ nó, ông đây quá soái." Lạc Văn Xuyên là đàn ông, nhìn còn tít mắt". Lạc Văn Xuyên ở thế giới của cậu vốn cũng thuộc hàng cực phẩm, từ lúc cậu còn học cấp 3 đã có rất nhiều người theo đuổi, biệt danh ở trường của Lạc Văn Xuyên chính là" Giáo thảo lạnh lùng cấm dục 100 %". Về đối trượng theo đuổi cậu, rất phong phú, nam nữ đều có. Lạc Văn Xuyên không có kì thị đồng tính luyến ái, thậm chí lâu lâu còn muốn đổi mới khẩu vị.
Nhìn vào trong gương, trong mắt của Lạc Văn Xuyên hơi đơ ra. Người này mặc dù là mặt đẹp nhưng có hơi gầy, chiều cao cũng không bằng Lạc Xuyên hàng thật giá thật. Cậu khẽ vén áo thun đang mặc, than thở:" Cái đệt, tôi nói này anh bạn, ăn uống tập luyện cái kiểu gì mà đến múi cơ bụng còn không rõ thế." Lạc Văn Xuyên có hơi tiếc mấy múi cơ bụng cũ của cậu, nhưng thôi không sao, múi bụng còn có thể tập luyện để lấy lại được, trước tiên phải ăn trước đã. Người này thật sự quá gầy, nhưng bù lại cũng có cao, làm giảm bớt cảm giác còi cọc.
Lạc Văn Xuyên bước xuống lầu, trên người thay ra một đồ thể thao thoải mái, dép Lê loạt soạt trên đất, thoạt nhìn có chút bấn cần. Bàn ăn lớn hiện ra trước mắt cậu, trên bàn còn đang bày biện bữa sáng, rất phong phú.
- Cậu chủ, cậu dậy rồi, ăn sáng thôi nào.
Lạc Văn Xuyên gật gật đầu," Ừ" một tiếng. Bảo mẫu có hơi nhẫn người, lát sau mới chợt nhận ra, cậu chủ là đang đáp lại lời bà, trên mặt già nua hiện ra chút ấm lòng.
- Cậu hôm nay uống cà phê hay cacao nóng
Lạc Văn Xuyên hơi cười, kéo ghế ngồi xuống.
- Cho cháu một ly sữa nóng là được
- Cậu chờ chút.
Bảo mẫu vào trong, Lát sau cầm theo bên mình một ly sữa còn đang bốc hơi nước, đặt xuống bàn.
- Cậu chủ, hôm nay cậu ngủ dậy có hơi trễ, thư kí đã giúp cậu xử lí một chút công việc ở " Thịnh Thế", cậu yên tâm từ từ ăn sáng rồi hẵng đi làm.
Lạc Văn Xuyên hơi ngừng nĩa lại, gật gật
- Ừ cháu biết rồi, dì cứ làm việc tiếp đi.
Thịnh thế là một tập đoàn nhiều thành phần dưới trước gia tộc của nam phụ này. Ở trong cốt truyện của Lạc Văn Xuyên, công ty này được gia tộc nâng đỡ. Nếu đúng theo hoàn cảnh, thì bây giờ cậu đang là chủ tịch của cả một công ty lớn đó. Lạc Văn Xuyên khẽ nhếch môi" Con mẹ nó quả thật Hưng phấn". Đối với chuyện này thì cậu cũng chẳng có gì phải xoắn. Chuyên ngành của Văn Xuyên chính là quản trị kinh doanh, hồi còn học cấp 3, cậu còn được mệnh danh là "thần đồng kinh doanh" đó. Ở thế giới thực, Văn Xuyên cũng có studio làm việc của chính mình, sau khi tốt nghiệp lên đại học cậu liền mở một công ty nhỏ, con đường phát triển cũng thuận lợi.
Lạc Văn Xuyên cơm nước xong, mở điện thoại ngâm cứu. Điện thoại của người này ít số đến đáng thương. Trong điện thoại chỉ lưu duy có 3 số, trong đó có một số điện thoại được lưu vào " mục yêu thích", cậu khẽ nhấn vào, nhìn thấy cái tên được lưu liền muốn độn thổ ngay lập tức:" Chú chim sẻ bé nhỏ của anh???" Cái này 100% là số điện thoại nữ chính. Cái đệt, phong cách đặt tên cũng quá đặc biệt rồi. Ngoài ra trong điện thoại cũng chỉ có một số tài liệu qua trọng. Còn lại toàn là ảnh của nữ chính??? Lạc Văn Xuyên thầm nghĩ tên biến thái chết tiệt này đúng là mất não rồi. Muốn dứt ra khỏi vòng tuần hoàn nữ chính, cậu liền bắt đầu từ những cái nhỏ nhất. Nghĩ là làm, Lạc Văn Xuyên nhấn xoá tất cả ảnh cho vào thùng rác. Cậu phát hiện, nhân vật này của cậu xây dựng thực sự quá nhàm chán, trong điện thoại này ngoại trừ những file quan trọng thì cái khác đều không có. Những thứ cơ bản như Facebook hay instagram gì đó đều không có, nhàm chán đến cực hạn. Lạc Văn Xuyên của thế giới thực rất chăm cháu chuốt hình tượng trên mạng xã hội. Tài khoản của Lạc Văn Xuyên nói không ngoa chính là có lượng theo dõi khủng khiếp. Mỗi ngày chăm chỉ khoe vài ba bức ảnh, lượng người nhắn tin gạ gẩm cậu cũng nhiều không đếm xuể.