Mà ngay sau đó, vài bóng người đi ra từ trong tia máu kia.
“Vịnh ca!”
Một tiếng gọi ầm ĩ vang lên.
“Vịnh Thanh!”
Nghe được tiếng kêu này, Linh Vịnh Ca nhướng mày, vô cùng vui vẻ.
“Linh Vịnh Thanh đại ca đã đến rồi, mọi người đừng sợ!”
Linh Vịnh Ca vừa nói ra lời này, mọi người đều ngẩn ra.
Mà giờ phút này, vài bóng người mặc áo xanh đi đến.
Nhìn qua một cái, mấy người này đều mang đến cho người ta một loại khí tức mạnh mẽ bí hiểm, âm u như vực sâu.
“Linh Vịnh Thanh!”
Huyết Bằng Trình nhìn thấy Linh Vịnh Thanh xuất hiện, kinh ngạc nói: “Sao ngươi lại đến biển Nam Thiên?”
Linh Vịnh Thanh liền nói ngay: “Ta đang làm việc ở nơi khác, bên trên đột nhiên ra lệnh xuống, nói là đến biển Nam Thiên nhìn xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì”.
“Đám nhân vật cấp cao trong tộc, có Tiên Vương Tiên Hoàng đều được phái ra, thậm chí còn có cả Tiên Đế, nhưng kết quả... vừa đi liền không trở về nữa, còn không có một chút tung tích nào cả”.
“Quả nhiên là thế”.
Giờ phút này Vương Tiêu xuất hiện, mở miệng nói: “Chắc chắn là có người đã ngăn cản mấy đại nhân Tiên Vương Tiên Hoàng kia rồi”.
“Rốt cuộc là ai!”
Huyết Vô Chiết phẫn nộ nói: “Nếu là Tiên Vương Tiên Hoàng đến, Tần Ninh... đáng lẽ ra phải chết từ lâu rồi!”
Bây giờ Tần Ninh lấy lôi kiếp cộng thêm Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận, uy lực tăng lên gấp hai lần, có thể giết mấy vị Tiên Quân bọn họ rất dễ dàng.
Nếu Tiên Vương xuất hiện, cho dù Tần Ninh độ kiếp, Tiên Vương cũng có thể khống chế được Tần Ninh.
“Các ngươi đây là...”, Linh Vịnh Thanh vừa đến nên còn không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng đúng lúc này.
Bóng người Tần Ninh xuất hiện .
Hắn đứng giữa không trung, lôi kiếp cuồn cuộn bốn phía, cả người Tần Ninh giống như một bức tượng khiến người ta nhìn qua thôi cũng phải hoảng sợ.
“Người này là…”, “Chính là hắn đã làm cho kế hoạch lần này của chúng ta thất bại trong gang tấc, Tần Ninh này tội đáng chết vạn lần”.
Cả đời này Huyết Vô Chiết chưa bao giờ phải chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Nhắc tới Tần Ninh, trong lòng hắn ta liền bị lửa giận thiêu đốt, phẫn nộ không thể khống chế được.
“Mọi người rút lui trước đi!”
Vương Tiêu nói: “Nếu kẻ này mà dám đuổi theo, chúng ta mới có cơ hội giết hắn, nếu không đuổi theo, chỉ có thể chờ cơ hội lần sau”.
“Tuy rằng không cam tâm, nhưng chỉ có thể như thế”.
Lúc này, các nhân vật lớn cấp bậc trên Tiên Quân ra tay, nhưng đều bị người khác ngăn cản.
Mà đám Tiên Quân bọn họ lại hoàn toàn không đủ xem.
Linh Vịnh Thanh vừa đi tới bất mãn nói: “Bây giờ ta đã tới cảnh giới Tiên Quân hạ phẩm, kẻ này chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, dựa vào lôi kiếp mà đã có thể ép chúng ta phải rút lui, vậy ba tộc chúng ta còn biết để mặt mũi vào đâu nữa?”
“Các ngươi hãy cùng với ta đi tiêu diệt kẻ này”.
Linh Vịnh Thanh ra lệnh một tiếng, còn chưa chờ mấy người Vương Tiêu, Huyết Vô Chiết, Huyết Bằng Trình mở miệng ngăn trở, đã xung phong liều chết ra ngoài.
Tốc độ của Tiên Quân cực kỳ nhanh.
“Vịnh Thanh, đừng!”
Linh Vịnh Ca hô lên, nhưng Linh Vịnh Thanh đã chạy ra rất xa rồi.
Ầm ầm ầm… Trong trời đất không ngừng vang lên những tiếng nổ tung.
Khí tức khiến người ta sợ hãi bùng nổ ra.
Ngay sau đó.
Có năm người đi theo Linh Vịnh Thanh, nhưng chỉ có mỗi mình Linh Vịnh Thanh trở lại.
Cánh tay hắn ta đầm đìa máu tươi, nhìn về phía mấy người Linh Vịnh Ca, Huyết Bằng Trình, nói thẳng: “Rút lui!”