Dương Thanh Vân cảm thấy cứ ở lại đây trông chừng, sau khi nghiên cứu rõ ràng sẽ phái người đến các thành trì của dị tộc, tiêu diệt đám dị tộc ngủ đông ở biển Nam Thiên trước đã.
Sau đó lại diệt trừ những thế lực như gia tộc Bắc Đấu, Thương tộc, Hoang Thần Cung, Càn Khôn Điện ở biển Nam Thiên, mời chào những người có thể dùng được đến Thanh Vân Cung.
Lần sau gặp lại Tần Ninh.
Tất nhiên không thể tầm thường đến mức không thể bảo vệ sư phụ như lần này.
Mọi người thu thập xong xuôi, rất nhanh đã rời khỏi nơi đây, chuẩn bị trở về biển Nam Thiên điều binh khiển tướng làm chuyện lớn.
Khi đám người Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư lần lượt rời khỏi nơi đây, trở về vùng biển, tất cả mọi người đột nhiên rùng mình, sắc mặt khó coi, cả đám ngây ra như phỗng.
“Làm sao vậy?”
Giọng nói mang theo vài phần khó hiểu của Quân Phụng Thiên vang lên.
Nhưng khi nhìn thấy mấy bóng người đứng khắp vùng biển, Quân Phụng Thiên cũng biến sắc.
Những người đó là ai?
Lúc này khí tức trong cơ thể Quân Phụng Thiên lan ra cuồn cuộn.
Uy lực Vương giả phóng ra bốn phía.
“Tại hạ là Quân Phụng Thiên, xin hỏi các ngươi là phương nào, có ý đồ gì?”
Quân Phụng Thiên mở rộng uy lực Vương giả của bản thân, muốn dọa sợ những người này.
Nhưng mà... từng bóng người xung quanh vẫn lù lù bất động, an ổn như núi, dường như căn bản không sợ Tiên Vương mạnh mẽ như hắn ta.
Sắc mặt của Quân Phụng Thiên lập tức suy sụp .
Trong số những người này có người căn bản không kém gì hắn ta.
Xung quanh có hơn một ngàn người, hắn có thể cảm nhận được khí tức Vương giả còn mạnh hơn cả hắn ta từ hơn mười người trong đó.
Ánh mắt Quân Phụng Thiên run lên.
Mẹ nó! Lúc trước còn cảm thấy mình tới cảnh giới Tiên Vương đã là cái thế vô địch, xưng vương xưng bá trong biển Nam Thiên chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
Nhưng không nghĩ đến vừa mới ra ngoài liền đụng phải nhiều người mạnh như vậy.
Không phải là Tần đại ca biết sẽ gặp rất nhiều nhân vật Tiên Vương nên mới trực tiếp chạy trốn chứ?
“Ngươi... Các ngươi là người nào?”
Giọng điệu của Quân Phụng Thiên lập tức yếu đi.
Đúng lúc này, từng bóng người đều tránh ra tạo thành một lối đi.
Giữa không trung phía trên mặt biển, một bóng người chậm rãi đi ra, khí thế cuồn cuộn trong cơ thể làm cho người ta có một loại cảm giác như sấm sét đang đến vậy.
Không ít nhân vật cấp bậc Huyền Tiên Ngọc Tiên nhìn về phía bóng người kia, liền cảm thấy hai mắt đau đớn, thân thể lạnh run.
Sau đó là áp lực khủng bố khiến người ta phải sợ hãi.
Cho dù mấy người Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Kế Bạch Phàm, Vương Dã đã là cấp bậc Tiên Quân, trong khoảng thời gian ngắn cũng có một loại xu thế không nhịn được mà run rẩy hai chân như sắp quỳ xuống.
“Hừ!”
Người nọ có thân hình cao lớn, khí thế mênh mông, nhìn qua khoảng năm sáu mươi tuổi, mái tóc hoa râm, tinh thần sáng láng.
“Tên nhóc Tần Ninh đâu?”
Người đàn ông kia hét lớn một tiếng, giọng nói như sấm động, không ít Ngọc Tiên trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt một số Huyền Tiên cũng tái nhợt hẳn lên.
“Ngươi... Ngươi... Ngươi tìm đại ca ta làm gì?”