“Nếu Vô Ngân lão đệ không có ở đây thì mấy người các ngươi đi với ta đi”.
Lý Nhàn Ngư ngạc nhiên hỏi: “Đi đâu vậy?”
“Đi vùng đất Trung Thiên, đến Thất Bảo Lưu Ly các. Thất Bảo Lưu Ly các của ta chính là giao dịch các lớn nhất ở vùng đất Trung Thiên, muốn gì có đó, mấy người các ngươi chẳng qua chỉ mới là cảnh giới Tiên Quân Tiên Vương mà thôi, quá yếu. Đi đến Thất Bảo Lưu Ly các của ta mà tu hành, cần gì thì lấy đó!”
Bảo Tử Đạt hào phóng nói: “Nếu như đã là đệ tử của Vô Ngân lão đệ, thì cũng chính là đệ tử của ta, phu nhân của Vô Ngân lão đệ, cũng chính là… Em dâu của Bảo Tử Đạt ta đây”.
Nghe ông ta nói vậy, Bảo Tiên Đế hừ lạnh: “Bảo Tử Đạt, ngươi biết xấu hổ chút đi!”
Bỗng nhiên Bảo Tiên Đế nhìn về phía đám người, nói: “Theo ta đến Vũ tộc đi, bên trong Vũ tộc của ta cũng không thiếu tài nguyên tu hành, các ngươi cứ yên tâm mà tu luyện, ta đến Tam Thanh tiên vực tìm Vô Ngân lão đệ thử xem”.
Nghe thấy thế, đám người cười trừ, nhưng cũng không nói tiếng nào.
Rất nhanh sau đó, hai người Bảo Tiên Đế và Bảo Tử Đạt lại bắt đầu ồn ào.
Đến cuối cùng, Dương Thanh Vân thật sự nhìn không nổi nữa, chắp tay nói: “Ý tốt của hai vị tiền bối, vãn bối xin lĩnh tấm lòng, chỉ là sư phụ có dặn, bọn ta phải ở lại bên trong biển Nam Thiên”.
“Lần này dị tộc bên trong biển Nam Thiên đã được diệt sạch, nhưng công tác kết thúc vẫn phải tiếp tục làm, hơn nữa sư phụ đã ra lệnh cho chúng ta phải thống nhất biển Nam Thiên, xây dựng Thanh Vân cung, không lâu sau ngài ấy sẽ trở về để kiểm tra”.
Nghe thấy vậy, Bảo Tiên Đế hừ nói: “Có ý nghĩa gì, Vô Ngân lão đệ muốn làm cái gì, vung tay hô lên một cái, Vũ Bảo Bảo ta đây thề sẽ nghe theo tuyệt đối!”
Bảo Tử Đạt cũng nói: “Trên dưới Thất Bảo Lưu Ly các của ta cũng nhất định sẽ khởi nghĩa vũ trang!”
Lại nhìn Dương Thanh Vân, Bảo Tử Đạt tiếp lời: “Đi với ta đi, lòng dạ Vũ Bảo Bảo không tốt, nhớ năm đó ông ta giới thiệu cô con gái Vũ Ấu An cho Vô Ngân lão đệ, Vô Ngân lão đệ không thích, đã qua nhiều năm như vậy rồi mà ông ta còn chưa từ bỏ ý định”.
“Cái mẹ nhà ngươi!”
Bảo Tiên Đế lập tức mắng: “Bảo Tử Đạt, ngày hôm nay lão phu nhất định phải lột da ngươi ra!”
“Tới tới tới, thử xem sao!”
Tiếp theo, Bảo Tiên Đế nhìn về phía đám người Dương Thanh Vân, nói: “Nếu như mấy người các người đã quyết định vậy rồi thì lão phu cũng không nói gì thêm nữa, biển Nam Thiên ai dám không phục, cứ báo danh hiệu của Bảo Tiên Đế ta ra”.
“Nếu như có người nào ở nơi khác dám đến chấm mút biển Nam Thiên, Bảo Tiên Đế ta đây sẽ là người đầu tiên không đồng tình”.
“Công việc cụ thể, sau này chúng ta lại trò chuyện tiếp, ta phải đánh cái tên Đại Bao Tử này một trận cái đã”.
Bảo Tử Đạt cũng mắng: “Lão vô học”.
Bỗng nhiên, Bảo Tử Đạt nhìn về phía đám người, nói: “Nếu như các ngươi muốn thống nhất biển Nam Thiên, tài nguyên là thứ không thể thiếu, có giao dịch gì thì đến Thất Bảo Lưu Ly các, về sau ta lại cho người của Thất Bảo Lưu Ly các bàn bạc với các ngươi”.
“Ta và Vô Ngân chính là anh em ruột, các ngươi không cần phải cảm thấy xấu hổ, nếu như không đến tìm lão phu, lão phu trái lại còn thấy ngượng ngùng nữa”.
Nói đến đây, Bảo Tử Đạt vội tiếp câu: “Lão phu đánh cho cái lão vô học này một trận trước đã, về sau chúng ta lại tiếp tục trò chuyện!”
Hai Tiên Đế vừa dứt lời liền trực tiếp bay lên trời.
Bảo Tiên Đế mắng: "Đại Bao Tử, năm đó Thất Bảo Lưu Ly các của ngươi được tính là cái rắm gì ở vùng đất Trung Thiên?
Còn không phải là Vô Ngân lão đệ luyện chế không ít tiên đan, tiên khí cho Thất Bảo Lưu Ly các của ngươi, mới khiến Thất Bảo Lưu Ly các trở nên nổi tiếng, đến bây giờ mới có địa vị như vậy sao!"
"Nếu muốn báo đáp Vô Ngân lão đệ, ngươi cứ trực tiếp tặng Thất Bảo Lưu Ly các ra là được rồi”.
"Ha hả, Vũ Bảo Bảo, ngươi đúng là không biết xấu hổ!"
Bảo Tử Đạt cười lạnh nói: "Năm đó cũng không biết là ai mặt dày đưa con gái mình cho người ta làm phu nhân, đáng tiếc người ta không thèm, haiz, có tức không?"
"Bây giờ người ta đã có mấy vị phu nhân rồi, hỏi ngươi có tức hay không?