Dù sao ở đây có không ít Cửu Thiên Huyền Tiên, hai người bây chỉ là cảnh giới Huyền Tiên, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, có lẽ hai người bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
Chứ càng đừng nói đến việc bây giờ hai người vẫn đang bị phong ấn.
"Hai ngươi đứng xa ta một chút".
Tần Ninh mở miệng.
"Hả?"
Bạch Hạo Vũ ngẩn người, lập tức lúng túng nói: "Đứng gần một chút mới có cảm giác an toàn".
"Cũng được thôi".
Tần Ninh lập tức nói: "Nhưng ít nhất hai người các ngươi cũng phải cút xuống khỏi người ta chứ".
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần một trái một phải ôm chặt lấy hai tay Tần Ninh không buông tay.
Một bên, Ôn Ngọc Trạch nhìn thấy bộ dáng như vậy của hai người thì có chút khinh thường.
Mấy năm nay, mấy người bọn họ từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, những điều mà Tần Ninh giảng giải trên đường đúng là có chút khó lường.
Từ những điều mà Tần Ninh nói mấy năm nay, hoàn toàn có thể nhìn ra tên này có kiến thức phi phàm, tuyệt đối là một nhân tài.
Trong lòng Ôn Ngọc Trạch còn muốn lôi kéo Tần Ninh vào trong Cảnh Hỏa tộc.
Thần Tinh Dịch vốn chính là tri kỉ huynh đệ của hắn ta, có quan hệ này, kéo Tần Ninh vào Cảnh Hỏa tộc chắc chắn sẽ không khó.
Ầm ầm... Trên không, trận chiến của cấp bậc Tiên Quân khiến không gian nổ tung, phát ra những âm thanh chói tai.
Trong núi rừng bốn phía, đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên giao chiến cũng vô cùng kinh khủng.
Sát khí gào thét lao qua khiến trong lòng hai người Thần Tinh Dịch và Bạch Hạo Vũ vô cùng hoảng sợ.
Hai người một kẻ là Tam Nguyên đạo thể, một kẻ là Tạo Hóa đế thể, có tiềm lực vô tận, nhưng... dù sao... vẫn chỉ là Huyền Tiên.
Lúc trước đã từng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, rung động khác, nhưng dù sao cũng có Tần Ninh chống đỡ.
Tần Ninh là người có thể giết được cả Tiên Quân, đương nhiên bọn họ phải dựa vào Tần Ninh mới an tâm.
Trận chiến càng thêm ác liệt.
Trong phạm vi vạn dặm, bầu trời biến đổi, núi non đất đai cũng vô cùng hỗn độn.
Đột nhiên.
Hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên giao chiến, một người trong đó không địch lại, bị một người khác đánh lui, trường kiếm trong tay bộc phát ra hào quang ngàn trượng, trực tiếp chém lệch ra, rơi xuống chỗ mấy người Tần Ninh đang đứng.
"Xong rồi!"
"Đậu má!"
Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ ngẩn người ra.
Kiếm quang đang lao về phía mấy người bọn họ.
Nhưng bây giờ mấy người đều bị trói buộc, thực lực của bản thân bị phong ấn, có thể chạy được, nhưng chắc chắn không chạy nhanh bằng tốc độ một kích của một vị Cửu Thiên Huyền Tiên.
Hơn nữa đòn tấn công này cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể chịu đựng được.
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ cảm giác được tiếng gió gào thét bên tai, ngay sau đó hai người trực tiếp bị nhấc lên.
Keng! Kiếm khí kia chém lên trên tiên khí phi thuyền, phát ra những tiếng ầm ầm, phi thuyền lại không có chuyện gì, nhưng mặt đất lại bị chém ra một vết nứt trăm trượng.
Mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch không kịp né tránh, bị kiếm khí chém trúng, trên người đã rớm máu.
Hai người Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần bay lên cao trăm trượng, nhẹ nhàng thở ra.
Đúng là nguy hiểm! Suýt chút nữa thì.
"Ừm?"