Khoanh tay đứng đó ngắm mây bay lượn lờ là chữa thương đó hả?
Đúng là cách chữa thương thanh tao thoát tục mà! “Ngươi bị cái tên thánh tử rác tưởi Cáo Thừa Thiên kia làm bị thương à?”
Cô gái áo đỏ hiếu kỳ nói: “Kỳ Manh, ngươi yếu đi nhiều rồi đấy”.
Nghe vậy, Cáo Thừa Thiên nhíu mày nói: “Còn có tên Cù Thanh Thư kia nữa”.
“Ồ...”, cô gái áo đỏ kéo dài giọng nói, rồi tiếp lời ngay: “Vậy thì ngươi cũng yếu đi rồi”.
Một vị thánh tử rồi lại thêm một vị thánh nữ của Thái Thanh tiên tông mà cũng không đối phó được ư?
Kỳ Manh nhíu mày nói: “Vũ Vô Tuyết, sao ngươi không mang Ôn Trạch về?”
Vũ Vô Tuyết nghe vậy bèn buông tay nói: “Không có cách nào, cái tên Tần Ninh kia dầu muối không ăn, còn Lý Uyển Thanh của Thái Thanh tiên vực lại theo sát nhau, không cách nào chen vào được”.
“Lý Uyển Thanh là Tiên Quân, còn tôi chỉ là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng, suy đi tính lại cũng không nên cứng đối cứng với Lý Uyển Thanh nhỉ?”
Nói đến đây, Kỳ Manh lại nhíu mày, nói ngay: “Ôn Ngọc Trạch liên quan nhiều thứ quan trọng nên không thể chết được”.
“Ta biết rồi, biết rồi, ngươi nói không biết bao nhiêu lần rồi mà”.
Vũ Vô Tuyết chợt ngừng lại rồi nói tiếp: “Đại ca của ta cảm thấy nơi này khá thú vị nên cũng muốn đến”.
“Vũ Vô Mộng à?”
Thấy dáng vẻ không chút giận hờn của Kỳ Manh, Vũ Vô Tuyết căm tức nói: “Ngoại trừ một người đại ca là hắn ta thì ta còn có người thứ hai à?”
“...”, Kỳ Manh nói ngay: “Ngươi phái người đợi ở trong dãy núi trước đi, cố gắng đừng động thủ với người của Thái Thanh tiên vực”.
“Vốn tưởng rằng lần này chỉ có Cáo Thừa Thiên ra tay, nhưng không ngờ rằng Cù Thanh Thư cũng ở đó, mọi chuyện trở nên gian nan hơn chút rồi!”
Kỳ Manh nói tiếp: “Nhưng mà Vũ Vô Mộng muốn tới thì tới thôi, không thành vấn đề”.
Vừa nghe thế, Vũ Vô Tuyết không khỏi kinh ngạc hỏi: “Vậy ngươi không lo mấy lão già cấp bậc Tiên Hoàng kia ra tay với ngươi à?”
Kỳ Manh cười to nói: “Bọn họ có Tiên Hoàng thì chúng ta cũng có”.
“Được rồi, trận chiến của Tiên Vương Tiên Hoàng với nhau ngươi không cần lo, quan trọng nhất vẫn là Tiên Quân với Cửu Thiên Huyền Tiên”.
“Lũ Lý Uyển Thanh, Tông Càn, Tông Đồng và Lam Nhược Vân không dễ đối phó đâu!”
Vũ Vô Tuyết nghe vậy chỉ cười cợt rồi bất chợt nói: “Ngươi chữa thương tiếp đi, ta đi trước đây”.
...Tam Thanh tiên vực, rộng lớn vô ngần.
Tam đại vực Thái Ninh Vực, Thái Bạch Vực và Thái Giang Vực ở phía tây của Tam Thanh tiên vực, ba vực nằm liên tiếp cạnh nhau kéo dài từ bắc đến nam.
Ở dãy núi Thái Giang.
Trong Thái Giang Vực, dãy núi Thái Giang là nơi cực kỳ nổi tiếng.
Nó là một dãy núi rộng lớn chạy xuyên qua Thái Giang Vực.
Hôm nay.
Trong dãy núi Thái Giang.
Bốn người Tần Ninh, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ và Ôn Ngọc Trạch đi đến giữa hai ngọn núi cao sừng sững.
Hai ngọn núi cao vạn trượng ấy gần sát nhau, ở giữa chỉ có một lối mòn nhỏ hẹp vừa đủ một người đi qua.
Tần Ninh đi đằng trước, Dịch Tinh Thần nối gót theo sau, Ôn Ngọc Trạch và Bạch Hạo Vũ ở cuối cùng.
“Tần tiên sinh, chúng ta tới đây làm gì thế?”
Nghe Bạch Hạo Vũ hỏi vậy, Tần Ninh bèn đáp: “Chúng ta quan sát trận chiến giữa Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc ở dãy núi Thái Giang này nhưng không thể cứ mãi đứng xem đâu nhỉ?”
“Dãy núi Thái Giang này đã tồn tại từ thời xa xưa, tất nhiên sẽ có vài chỗ thú vị”.