Thật ra, Tần Ninh không có gì bất mãn với lòng đề phòng của Lý Uyển Thanh.
Cái gì mà ta cứu người, ngươi lại vô ơn đề phòng ta, Tần Ninh chưa từng có suy nghĩ như vậy.
Nghĩ lại khi ấy, hắn ở chung một chỗ với Ôn Ngọc Trạch, quả thật dễ khiến người ta hiểu lầm.
Hơn nữa... Lý Uyển Thanh cảnh giác hắn như vậy càng chứng minh rằng ở Tam Thanh tiên vực quả thật Dị tộc quá giả dối.
Theo như lời Lý Uyển Thanh nói, Thái Thanh tiên tông có người từng lọt vào cạm bẫy của lũ Dị tộc, thế là khiến cả Thái Thanh tiên tông tổn thất rất lớn.
Vả lại, nhiều năm qua Tần Ninh qua lại với Dị tộc khá nhiều nên cũng hiểu biết phần nào sự đáng ghét của Dị tộc.
Hôm nay, bốn người một chó ngồi bên bờ hồ ăn thịt uống rượu.
Tần Ninh nói: “Rốt cuộc Ôn Ngọc Trạch là ai, Thái Thanh tiên tông các ngươi cũng không không có thông tin gì sao?”
Bây giờ, lòng cảnh giác của Lý Uyển Thanh với ba người Tần Ninh đã thấp hơn nhiều.
Mười ngày qua, đúng là Tần Ninh dẫn Ôn Ngọc Trạch theo thật.
Nếu Tần Ninh là đồng bọn của Dị tộc thì đã sớm đuổi Ôn Ngọc Trạch về Cảnh Hỏa tộc rồi.
Lý Uyển Thanh đáp: “Ta cũng không biết, chỉ tuân lệnh làm việc thôi!”
“Mệnh lệnh của ai?”
“Tất nhiên là mệnh lệnh của bậc bề trên trong tông môn rồi!”
Lý Uyển Thanh nghiêm túc nói tiếp: “Lòng bao dung của Thái Thanh tiên tông với Dị tộc là không, từ trong ra ngoài, cho dù là đệ tử hay trưởng lão, nếu giết Dị tộc thì đều được ban thưởng”.
Chà! Cách này được đấy! Đệ tử tông môn đề cao thực lực rồi bảo bọn họ đi giết Dị tộc, chỉ coi họ như bình thường chẳng để ý gì.
Nhưng thưởng cho bọn họ thì khác.
Có động lực mới có trả giá.
“Nhưng mà lần này ta không ngờ rằng một tên Ôn Ngọc Trạch lại khiến quản lý cấp cao của cả Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc ra tay”.
“Không chỉ có Tiên Vương, riêng Tiên Hoàng đã có hơn mười người rồi”.
Trong Tiên Giới rộng lớn, cảnh giới Tiên Hoàng đã được xếp vào hàng cường giả rồi.
Lý Uyển Thanh nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Hay là ngươi giao Ôn Ngọc Trạch cho ta đi, Ôn Ngọc Trạch chắc chắn có liên quan tới rất nhiều chuyện không thể xem nhẹ được, ngươi chỉ mới tới cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, sợ rằng không canh giữ hắn ta được”.
Lần này Tiên Vương, Tiên Hoàng đều ra tay, Tần Ninh mới chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên sao có thể thành công thoát nạn được chứ?
Tần Ninh lắc đầu.
“Ngươi...”, “Ta không tin Thái Thanh tiên tông”.
Tần Ninh nói thẳng: “Thành thật mà nói, khi trước gặp gỡ mấy người các ngươi, thấy các ngươi ra tay tàn nhẫn với Dị tộc nên ta có chút hảo cảm với các ngươi”.
“Ta cũng sẽ ra tay tàn nhẫn với Dị tộc, không chút nương tay”.
“Sở dĩ ta nói không tin Thái Thanh tiên tông được cũng là vì chuyện lần này”.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Uyển Thanh, nói: “Kế hoạch dẫn dụ người của Cảnh Hỏa tộc lần này của các ngươi rất tỉ mỉ, ta thấy quy mô không nhỏ”.
“Nhưng người của Cảnh Hỏa tộc xuất hiện lại có quy mô còn lớn hơn nữa, hiển nhiên là tin tức đã bị lộ nên bọn chúng đã biết trước, nhưng vẫn quyết định đương đầu!”
“Ta thấy tầm quan trọng của Ôn Ngọc Trạch quá lớn”.
Lý Uyển Thanh nhíu mày: “Ý của ngươi là Thái Thanh tiên tông chúng ta có nội gián sao?”
“Không thể nào!”
“Chuyện này không thể nào xảy ra”.
Lý Uyển Thanh không tin vào tai mình.