Đây đúng là kỳ tích! Khó có thể tưởng tượng được! Thạch Quang Diệu cười nói: “Ngày đó Tần thần y nhìn thấy ta, nói thương thế của ta nặng nhất, ta còn không thèm để ý, kết quả mới biết được bên trong vết thương có độc...”, mấy người đều là những nhân vật thiên tài trong ba bá chủ lớn.
Ví dụ như Lý Uyển Thanh, Lam Nhược Vân chính là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, ở trên đệ tử hạch tâm chỉ có vài vị thánh tử thánh nữ.
Cho nên cấp bậc đệ tử hạch tâm cũng gần như là bảo bối của Thái Thanh tiên tông rồi.
Đương nhiên Vân Học Lâm, Thạch Quang Diệu cũng là như thế.
Vẫn còn trẻ mà đã có thể tới cảnh giới Tiên Vương, cho dù là ở Thái Thanh tiên tông hay là ở Ngọc Thanh tiên cung, Thượng Thanh Lâu, đó đều là độc nhất vô nhị, cực kỳ hiếm thấy! Mà cảnh giới Tiên Quân cũng rất khó gặp được.
Trong khoảng thời gian này ở trong sơn cốc, đã có trên trăm vị đệ tử đến từ ba tông môn lớn, cảnh giới Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân đều có.
Hiển nhiên Tần Ninh đã trở thành thần y trong mắt đám đệ tử ba tông môn.
Mỗi ngày nhìn thấy Tần Ninh, ai nấy đều luôn miệng gọi Tần thần y, cực kỳ nhiệt tình.
Mà Tần Ninh... đã chết lặng rồi! Trong một tháng này, Đại Hoàng đi ra ngoài hơn mười lần, tổng cộng bắt được hơn một ngàn vị võ giả dị tộc, cứu trở về một hai trăm vị đệ tử ba tông môn.
Con chó ngốc này đúng là không biết mệt! Tần Ninh không thể thấy chết mà không cứu được.
Cứ như thế, sơn cốc rộng lớn đã nghiễm nhiên thành thần y quán chân chính.
Đại Hoàng cũng không thèm quan tâm đến việc này.
Nó chỉ nghĩ không biết Tần Ninh có thể cho nó Tịnh Ma Tiên Đan hay không thôi.
Mấy người ngồi dưới hiên cổ nói chuyện phiếm.
Đột nhiên, ngoài sơn cốc, một bóng người chạy tới, thở hồng hộc nói: “Lần này con Thiên Cẩu kia bắt được cá lớn!”
Cá lớn?
Mọi người đều vui vẻ, vội vàng đứng dậy rời đi.
Đi ra bên ngoài sơn cốc.
Đại Hoàng đang vô cùng kích động sủa, vờn quanh bên cạnh Tần Ninh, rung đùi đắc ý, hưng phấn nói: “Ngươi mau nhìn đi, ngươi mau nhìn đi, lão Tần, đây là Tiên Vương, Tiên Vương chân chính đấy!”
Có phải là Tiên Vương hay không, Đại Hoàng căn bản không để ý, thứ mà Đại Hoàng để ý chính là... dị tộc cấp bậc Tiên Vương hóa thành Tịnh Ma Tiên Đan tuyệt đối là siêu mạnh! Tần Ninh chán ghét nói: “Lau khô nước miếng của ngươi đi”.
Hắn đi đến trước mặt người bị trói gô dưới đất, cúi đầu đánh giá người này.
“Khó lường, Kỳ Manh!”
Tần Ninh nhìn thấy bóng người chật vật trên mặt đất, lại nhìn Đại Hoàng, không khỏi nói: “Ngươi bắt được hắn ta như thế nào vậy?”
Đúng lúc này, đám người Lý Uyển Thanh, Lam Nhược Vân cũng đi đến.
“Là Kỳ Manh!”
Lý Uyển Thanh kinh ngạc nói.
Kỳ Manh chính là người có thể đánh không phân cao thấp với thánh tử Thái Thanh tiên tông Cáo Thừa Thiên.
Nhưng bây giờ cũng đã bị bắt! Nghĩ lại đã khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được rồi.
Đại Hoàng cười ha ha nói: “Dương Thiên Vũ ta chính là hậu duệ của tộc Thiên Cẩu hiếm thấy trên thế gian, chỉ là một Tiên Vương...”, “Nói tiếng chó đi!”
“Hắn ta đánh nhau với một người phụ nữ, cả hai đều bị thương, ta đuổi theo hắn rồi bắt đến đây, cũng đưa cả người phụ nữ kia về luôn”.
Đại Hoàng giận dữ nói.
“Người đó đâu?”
“Ta tìm xem!”
Lần này Đại Hoàng trói toàn bộ tù binh thành một quả cầu rồi tha về.
Nó tìm được một cánh tay trắng trẻo ở giữa đám tù binh, trực tiếp kéo ra.