Hai Tiên Vương, nó không phải đối thủ! Tần Ninh cũng vung tay lên, Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng và Bát Hoang Ly Thiên Viêm dung hợp làm một, lơ lửng trên đỉnh đầu Đại Hoàng.
“Đây là tiên khí và tiên hỏa Hoàng phẩm, cho ngươi dùng, có thể ngăn cản được chứ?
Ít nhất bọn họ sẽ không thể giết ngươi được”.
“Ta thử xem sao!”
Trên đỉnh đầu Đại Hoàng có tiên đăng lơ lửng, cả người nó như được thánh quang bao trùm, lúc này đúng là có vài phần khí tức của Thần Cẩu.
Hai người Cảnh Lang và Băng U Cơ đã xông đến, bị Đại Hoàng ngăn cản.
Mà cùng lúc đó, bên trong sơn cốc, một bóng người dẫn theo hơn mười vị võ giả đánh tới.
Người cầm đầu có khí tức phi phàm, sắc mặt dữ tợn nhìn về phía thi thể Kỳ Manh trên mặt đất.
“Cảnh Vân Tu!”
Nhìn thấy người tới, đôi mày thanh tú của Cù Thanh Thư nhíu lại.
Tần Ninh nói thẳng: “Cù thánh nữ, bây giờ tất cả mọi người đều đang sống chết cùng nhau, cho dù ngươi bị thương cũng phải chiến đấu!”
Cù Thanh Thư nói bằng giọng điệu linh hoạt kỳ ảo: “Đương nhiên!”
Cù Thanh Thư chạy như bay ra.
Lam Nhược Vân phía sau muốn đuổi theo, cuối cùng vẫn dừng lại.
Cho dù bây giờ cô ta cũng là một vị Tiên Quân nhập phẩm, nhưng so sánh với Tiên Vương chân chính thì vẫn chênh lệch rất rất lớn! Nếu liều lĩnh nhúng tay thì chỉ có đường chết.
Ầm ầm ầm... Bên trong sơn cốc, những tiếng nổ vang lập tức bùng nổ ra.
Tần Ninh kéo Diệp Nam Hiên qua.
“Sư phụ, con không sao...”, “Câm miệng”.
Tần Ninh nói thẳng: “Há mồm”.
Diệp Nam Hiên hé miệng.
Tần Ninh trực tiếp nhét một viên Tịnh Ma Tiên Đan vào trong miệng Diệp Nam Hiên.
“Cù Thanh Thư còn có thể kiên trì một lúc, bây giờ ngươi không cần tham chiến, ta hộ pháp cho ngươi, Tịnh Ma Tiên Đan là do cấp bậc Tiên Vương ngưng tụ, công dụng mạnh mẽ, ngươi không cần sốt ruột đột phá, cứ ổn định thương thế của mình trước là được”.
Diệp Nam Hiên nắm đao, thở dài nói: “Vâng”.
Tần Ninh lập tức chém chết Vũ Vô Mộng, sau đó cười nói: “Nhân lúc ba Tiên Vương chưa ra tay, sư phụ sẽ giết những người đó trước!”
Cảnh Vân Tu.
Cảnh Lang.
Băng U Cơ.
Ba người đều là thực lực Tiên Vương, cho dù Tần Ninh có tự đại cũng biết bây giờ với cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên của mình sẽ không có khả năng là đối thủ của Tiên Vương.
Nhưng những người khác... hắn lại không sợ! Còn nữa, có đám Tiên Quân Lý Uyển Thanh, Thạch Quang Diệu, Vân Học Lâm ở đây, muốn đánh thì cứ đánh.
Bóng người Diệp Nam Hiên lập tức biến mất.
Tần Ninh cũng dẫn theo Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ rời khỏi sơn cốc.
Cảnh Vân Tu đang đánh nhau với Cù Thanh Thư, phẫn nộ quát: “Đừng để Tần Ninh chạy, ta muốn hắn còn sống, ta phải tra tấn hắn ngàn năm vạn năm, làm cho hắn muốn sống cũng không được!”
Kỳ Manh chết.
Đây là tổn thất rất lớn của Cảnh Hoả tộc.
Vốn định chờ đến khi phá vỡ cấm chế sẽ lặng lẽ ra tay, nhưng ai biết cấm chế đã phá, nhưng lại có động tĩnh lớn như vậy.
Cảnh Vân Tu càng không nghĩ tới Tần Ninh lại quả quyết giết Kỳ Manh và Vũ Vô Mộng không hề quanh co lòng vòng như thế.
Tên khốn kiếp này thật sự đáng chết! Những tiếng nổ vang khủng bố bùng nổ, bên trong sơn cốc đã sớm hoàn toàn hỗn độn.
Tần Ninh dẫn Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần chạy ra ngoài mấy trăm dặm, sau đó dừng lại, nói: “Hai người các ngươi tìm một nơi an toàn trốn đi”.
“Chúng ta cũng muốn tham...”, “Đừng vô nghĩa, hai ngươi chỉ là Huyền Tiên, nhỡ may bị Cửu Thiên Huyền Tiên tóm được thì chắc chắn sẽ phải chết!”
Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần thở dài, đều rời đi.
Tần Ninh đứng trên đỉnh núi nhìn về phía sau.
“Đến đây đi, đến đây đi, tham ô hơn trăm viên Tịnh Ma Tiên Đan của Đại Hoàng, còn có một viên tiên đan do Tiên Vương ngưng tụ, ta nên bồi thường cho nó!”
Tần Ninh vừa dứt lời, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn.
Phía sau, từng vị Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân đều đuổi đến, có khoảng hơn trăm người.
“Chính là hắn, bắt sống!”
“Bắt sống!”
Ngay lập tức, từng bóng người đánh tới.
Trên trăm người bao vây xung quanh Tần Ninh, ngăn cản mọi con đường chạy thoát của hắn.
“Đều đến đây đi!”