Tần Ninh lập tức nói: "Người này họ gì tên gì?"
Hai người Ôn Tu Trúc và Nghệ Văn Đấu nhìn nhau, đều cười khổ nói: "Chúng ta cũng không biết, lúc vị nhân vật lớn kia xuất hiện đã ở trong tiểu thế giới kia rồi, đã lâu rồi chúng ta cũng chưa từng gặp lại".
"Đã lâu rồi chưa từng gặp lại, vậy có nghĩa là đã từng gặp rồi đúng không?"
Tần Ninh cười nói: "Miêu tả ra cho ta xem nào".
"Không thể".
Ôn Tu Trúc lắc đầu: "Chúng ta không miêu ta được chân dung của người kia, một khi trong lòng sinh ra ý nghĩ miêu tả dung mạo, chúng ta sẽ bị một loại lực lượng khiến suy nghĩ bị vặn vẹo".
Nghe đến đó, Tần Ninh cảm thấy vô cùng tò mò.
Chẳng lẽ là một vị Tiên Tôn?
Cũng không phải là người đến từ Thượng Thanh Lâu.
Còn là Tiên Tôn.
Vậy sẽ là ai đây?
"Nếu đã như vậy, mong hai vị sau khi trở về hãy nói rõ mong muốn của ta với tổng lâu chủ, hy vọng Thượng Thanh Lâu có thể trợ giúp nhiều hơn".
"Nếu kế hoạch lần này thành công, ít nhất có thể giết ba vị Tiên Đế của dị tộc, chấn nhiếp Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, đây cũng là chuyện cực tốt".
"Chắc chắn rồi chắc chắn rồi...", Ôn Tu Trúc và Nghệ Văn Đấu đều dẫn người rời đi.
Trong sơn cốc, mấy người Tần Ninh lần lượt ngồi xuống.
Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh, không khỏi hiếu kỳ nói: "Sư phụ, người thật sự định thực hiện kế hoạch đó sao?"
"Đương nhiên rồi!"
Tần Ninh cười nói: "Ôn Ngọc Trạch quan trọng như vậy, nếu muốn hành động thì phải làm một chuyện lớn".
Diệp Nam Hiên ôm đao, cười nói: "Như thế mới phấn khích chứ, đến lúc đó đệ tử sẽ chém đám Tiên Đế dị tộc kia".
Diệp Nam Hiên vừa dứt lời, mấy người đều nhìn về phía hắn ta như nhìn một tên ngốc.
Diệp Nam Hiên yếu ớt nói: "Chém đám Tiên Vương dị tộc kia...", mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Tần Ninh đều trợ giúp Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc tu hành đến mức quên cả trời đất.
Ngoài ra, hàng ngày đều có trưởng lão đệ tử của Trúc Diệp Tông đến đây thăm hỏi.
Ban đầu Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên nói với các trưởng lão đệ tử của Trúc Diệp Tông là nếu tu hành có gì không hiểu, có thể đến hỏi Tần Ninh.
Nhưng không ai coi ra gì.
Thẳng đến khi có một vị trưởng lão ôm thái độ muốn thử một chút, tới tìm Tần Ninh khiêm tốn học hỏi.
Sau đó... Mọi chuyện đã trở nên không thể ngăn cản được.
Không nói đến Tần Ninh có kiến thức của Nguyên Hoàng Thần Đế, chỉ là đời thứ chín chuyển sinh thành Hồn Vô Ngân, Hồn Vũ Thiên Tôn uy danh hiển hách, Thái Tuế Thần Môn thôi, kiến thức đó đã đủ để đứng trên đỉnh Tiên Giới rồi.
Chỉ đạo đám Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên vẫn là một chuyện vô cùng dễ dàng đơn giản.
Lúc có một vị trưởng lão tán dương cách Tần Ninh dạy bảo, lại tuyên truyền như được nghe tiếng trời, chắc chắn sẽ có người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư... Thẳng đến cuối cùng, từng vị trưởng lão, đệ tử đều đã hiểu ra! Hai vị tông chủ thật sự không hề lừa bọn họ.
Vị thái thượng tông chủ Tần Ninh này là một người uyên bác thật sự.
Mặc dù chỉ là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên, nhưng kiến thức của Tần Ninh lại là thứ mà người thường không có khả năng so sánh được.
Có đôi khi chỉ cần nói một câu, vài ba lời đã có thể khiến người ta hiểu ra một cách hiệu quả.
Ban đầu Tần Ninh cảm thấy không có vấn đề gì.
Nhưng về sau, có đôi khi đám đệ tử trưởng lão của Trúc Diệp Tông đã bắt đầu xếp hàng ở ngoài sơn cốc của mình chờ đợi chỉ bảo, điều này khiến Tần Ninh rất khó chịu.
Thử nghĩ mà xem... Trong sơn cốc, hắn và Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên đều đang cùng nhau nghiên cứu thảo luận chân lý khởi nguyên sinh mệnh đời người, ngoài sơn cốc lại có một đống người đứng đấy... Loại cảm giác này, ai cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu cả thôi.
Nhưng mỗi lần nghĩ đến đây là tông môn do hai vị đệ tử tốn bao nhiêu tâm huyết để xây dựng, Tần Ninh cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.