TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10440 “RỐT CUỘC NHỮNG PHO TƯỢNG NÀY LÀ SAO?”

Chín đại cảnh giới Chân Tiên, Nhân Tiên, Linh Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Ngọc Tiên, Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên đều thuộc về nhóm chưa thực sự bước chân vào hàng ngũ “tiên trong tiên”.

Năm cấp độ lớn gồm Tiên Quân, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Đế, Tiên Tôn ở mới là Tiên Nhân trong mắt Tiên Nhân! Có người nói, trên Tiên Tôn còn có cấp bậc cao hơn, phải tới cấp bậc ấy thì mới có tư cách bước vào Thần Giới.

Tuy vậy, từ xưa đến nay, ở các đại Tiên Giới, cấp bậc kinh khủng nhất chỉ là Tiên Tôn, còn rốt cuộc cấp bậc mạnh hơn Tiên Tôn là thế nào thì không ai biết.

Hộ giáo giả Tam Thanh tiên giáo Tề Hồng Thiên này còn mạnh hơn ba nhân vật lớn nhất hiện giờ là tổng lâu chủ Thượng Vân Nhiên, tổng cung chủ Ngọc Thiên Ngưng, tông chủ Thanh Thiên Tung.

Hết sức cao vời, không thể với tới! “Dựa vào những pho tượng này, các hòn đảo và vết muối đọng thì có thể phán đoán được rằng chúng mới xuất hiện gần đây”.

Tần Ninh nói tiếp: “Pho tượng Hồng Vân Giả xuất hiện ở đây…”, Nghệ Văn Đấu kinh ngạc nói: “Lẽ nào đây là địa điểm di tích cổ của tiền bối Tề Hồng Thiên?”

Tần Ninh lắc đầu: “Đợi người của Thái Thanh tiên tông tới rồi bàn tiếp”.

“Ừm”.

Bọn họ chờ nửa ngày, trên không trung của các hòn đảo xuất hiện thêm những bóng người mới tới.

Sau khi nhóm người này xuất hiện không bao lâu, trên không tiếp tục xuất hiện thêm một nhóm người nữa.

“Người của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung tới rồi!”

Nghệ Văn Đấu mở miệng nói.

Chẳng mấy chốc, hai đội ngũ lũ lượt đáp xuống hòn đảo mà người của Thượng Thanh Lâu đang đứng.

Người đứng đầu đội ngũ của Ngọc Thanh tiên cung là Cửu cung chủ Thương Cảnh Sơn.

Người dẫn dắt đội ngũ của Thái Thanh tiên tông là Thập Nhất Thánh trưởng lão Chung Lương.

Ba đại Tiên Đế dẫn các đệ tử đến tìm kiếm di tích cổ, động tĩnh này đủ sức thu hút rất nhiều người.

“Chung Lương Thánh trưởng lão, khi Thái Thanh tiên tông phát hiện ra nơi này thì các hòn đảo này đã có ở đây rồi sao?”

Chung Lương vừa tới, Nghệ Văn Đấu bèn hỏi ngay.

Chung Lương lắc đầu, nói: “Không phải vậy, trước đây chúng không có ở đây”.

“Sở dĩ bọn ta phát hiện ra di tích cổ này là nhờ Thánh nữ của Thái Thanh tiên tông bọn ta là Cù Thanh Thư tới đây lịch luyện...”, Chung Lương nói rồi gọi: “Thanh Thư, ngươi đến đây kể cho mọi người nghe đi”.

Cù Thanh Thư bước tới.

Nàng ta có vóc dáng uyển chuyển, thướt tha, trên người toát lên phong thái độc đáo khiến người ta vui mắt.

“Trước đó, ta tu hành một Tiên Quyết nên đến biển Tam Đế để chém giết hải thú, rèn luyện Linh Quyết, phát hiện ra một con hải giác dạ mã, ta muốn lấy được cái sừng duy nhất của nó để luyện chế thành tiên khí nên đuổi theo, lạc tới nơi này!”

Giọng nói của Cù Thanh Thư biến ảo không lường, thuật lại nghe rất êm tai.

“Sau khi tới đây, ta ác chiến với con hải giác dạ mã kia, làm dậy sóng vùng biển này, tạo thành một vòng xoáy lớn, trên thì vút tới tận trời, dưới lại hút sâu tới tận đáy biển”.

“Ban đầu, ta chỉ cảm thấy có một ý niệm già cỗi bao phủ toàn thân khiến ta không thể nhúc nhích được”.

“Sau đó, đợi tới khi mọi thứ lắng xuống, vòng xoáy đã mở rộng ra chừng trăm dặm, trên không xuất hiện hiện vô số điện đài, dãy núi”.

“Ta canh chừng ở đây ba tháng, phát hiện ra cứ ba ngày thì vòng xoáy lại xuất hiện một lần, điện đài, dãy núi cũng hiện ra”.

“Ta từng cố gắng đi vào nhưng lại bị cấm chế ngăn cản, không thể vào được”.

Cù Thanh Thư tiếp tục nói: “Sau đó, ta bẩm báo việc này cho tông môn, tông môn điều động chư vị trưởng lão Tiên Hoàng, Tiên Thánh tới thăm dò thì mới biết kết cấu thiên địa của vùng biển này đã ngưng tụ nên một tiểu thế giới dị độ không gian”.

Cô ta kể đến đây thì mọi người đều đã hiểu rõ.

Chung Lương tiếp tục nói: “Ban đầu bọn ta đã điều động rất nhiều Tiên Vương, Tiên Hoàng tới đây tọa trấn nhưng không hề có những hòn đảo này, lại càng không có những pho tượng này...”, mọi người tới tấp nhìn quanh đầy tò mò.

Thương Cảnh Sơn cung chủ hỏi: “Rốt cuộc những pho tượng này là sao?”

Nghe vậy, Nghệ Văn Đấu đáp ngay: “Đó là Hồng Vân Giả, thuộc hạ của Tam Thanh Tề Hồng Thiên lừng danh một triệu năm trước!”

Nghệ Văn Đấu nói xong, mọi người đều ngẩn người.

Có người không hiểu, có người lại kinh ngạc.

Chung Lương hỏi ngay: “Sao ngươi biết?”

Đọc truyện chữ Full