“Đúng vậy, bên trên có rất nhiều thứ tốt, vẫn còn nguyên đấy, nhưng mà nhìn chung thì con thuyền này vẫn còn hoàn hảo, hơn nữa nếu dùng tiên tinh điều khiển, hoàn toàn là một tiên khí di chuyển nhanh chóng, còn có cả trận pháp phòng ngự vân vân, đều vô cùng hoàn hảo, con thuyền này đã được Tam Thanh tiên giáo cải tạo qua, dùng để lừa đồng loại của dị tộc...”, hiển nhiên Lão Thụ Quái biết rất nhiều.
Tần Ninh không khỏi nói: “Nhiều năm như vậy mà không ai phát hiện ra nơi đây ư?”
Lão Thụ Quái thở dài nói: “Không có, địa bàn cũ của Tam Thanh tiên giáo, lịch sử thay đổi, đã sớm bị vùi lấp ở trong trần thế rồi, không biết là vì lí do gì nữa”.
“Đảo Tề Thiên này là đất phong của Tề Hồng Thiên Tiên Tôn, đáng tiếc Tề Hồng Thiên năm đó chết ở trong trận chiến tiêu diệt ngăn cản dị tộc”.
“Haiz”.
Lão Thụ Quái tiếc hận nói: “Thật sự là đáng tiếc, Tề Hồng Thiên kia đã có cơ hội mọc cánh thành tiên thành thần rồi”.
Một nhân vật đứng trên đỉnh Tiên Giới.
Lại cứ chết trong trận chiến với dị tộc ngoài thế giới như vậy, có thể không khiến người ta cảm thấy đáng tiếc sao?
Nghe những lời của Lão Thụ Quái, Tần Ninh cũng không khó để nhận ra... Từ trăm vạn năm trước, đám dị tộc ngoài thế giới đã có ý đồ tiến vào Tiên Giới, nhưng trong Tiên Giới cũng có Tiên Nhân đã phải trả giá thật lớn để ngăn cản bọn họ.
Nhưng mà khi đó hơn nửa số lượng dị tộc đều chỉ là quân đi đầu, phụ trách khai thông lối đi thôi.
Mà bây giờ, Viêm tộc Vũ tộc, U Cổ tộc, Linh Đồng tộc, Cảnh Hỏa tộc đều là mãi về sau mới tiến vào.
Điều này chứng minh rằng đám dị tộc ngoài thế giới đã nắm giữ được một loại pháp môn độc đáo, có thể để cho dị tộc ngoài thế giới tiến vào Tiên Giới.
Mặc dù vẫn sẽ phải trả giá rất lớn, nhưng tóm lại là không cần lần mò đi như lúc trước nữa.
Lối đi ở nơi nào?
Nếu nói trong ngoài thế giới Thương Mang giống như một quả trứng, thì bây giờ có lẽ vỏ trứng đã bị người ta rạch ra một khe hở, để đám dị tộc kia ra vào.
Ai có thể cam đoan được sau này khe hở đó sẽ không trở thành một lối đi rộng rãi, thẳng đến cuối cùng, đám cường giả dị tộc này đều sẽ ùa hết vào trong... Tần Ninh cũng không thể cam đoan.
Trên thực tế không ai có thể cam đoan cả.
Dù sao, bây giờ sự hiểu biết của mọi người về dị tộc vẫn quá ít .
Đám thần linh ngoài thế giới này... Rốt cuộc là tồn tại gì! Giờ phút này, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch đi khắp trong ngoài thuyền để xem xét, xác định không có ai mới quay ngược trở lại.
“Lão Thụ Quái, con thuyền này đã được Tam Thanh tiên giáo đổi thành một tiên khí siêu cấp rồi!”
Vẻ mặt Thần Tinh Dịch kích động nói: “Ta thấy chất liệu gỗ trong ngoài chiếc chiến thuyền này đều có thể nói là cực kỳ tuyệt”.
Lão Thụ Quái cười ha ha nói: “Đương nhiên rồi, Tam Thanh tiên giáo là một con quái vật lớn năm đó nắm cả Tam Thanh tiên vực trong tay”.
“Bây giờ Thượng Thanh Lâu, Thái Thanh tiên tông, Ngọc Thanh tiên cung, đều được sinh ra từ sau khi Tam Thanh tiên giáo tan rã”.
“Trung tâm điều khiển chiếc thuyền này ở đâu?”
Tần Ninh nói thẳng.
“Ngay ở trên boong thuyền này!”
Lão Thụ Quái chỉ vào bánh lái cao lớn chừng mười trượng cách đó không xa, cười nói: “Chính là cái bánh lái này sẽ điều khiển tất cả mọi thứ trên thuyền Thanh Minh”.
“Lấy tiên tinh điều khiển con thuyền này, có lớn có nhỏ, những thứ bên trong đều đã được thu nhỏ lại theo tỉ lệ, cho dù là phòng ngự hay là tấn công đều cực kỳ cường đại”.
Lão Thụ Quái cười ha ha nói: “Trên chiếc thuyền này còn có khắc trên vạn trận đồ nữa”.
Tần Ninh nhìn bánh lái, tiên văn lượn lờ trên đầu ngón tay, tràn ngập bên trên bánh lái hình tròn to lớn.
Ầm... Ngay sau đó, mặt ngoài bánh lái toả ra hào quang rung động vù vù.
Sát khí khủng bố tràn ngập ra.
Sắc mặt Tần Ninh bình tĩnh, ánh mắt mang theo vài phần lạnh lùng.
Ầm ầm ầm... Rất nhanh mặt ngoài bánh lái đã bị hào quang bao phủ, từng ký hiệu dâng lên.
Từng đợt từng đợt hào quang ẩn chứa tự phù lơ lửng xung quanh bánh lái.
“Quả nhiên là huyền diệu”.
Tần Ninh nhìn thấy từng ký hiệu kia thì không khỏi nói: “Pháp văn tiên trận xa xưa này ẩn chứa rất nhiều văn ấn kỳ lạ”.