Chỉ một thoáng.
Phong cấm xung quanh của Tứ Phương Tử Thiên Trận kia dần dần tập trung về phía đám người Tần Ninh.
Sau đó... Những nơi ở xung quanh bị màn hào quang đi qua, mặt đất cung điện đều hóa thành bột mịn, chỉ trong tích tắc đã không còn tồn tại.
Không khó để tưởng tượng.
Khi phong cấm ánh sáng bốn phía đè ép về phía khu vực của bọn họ đến mức tận cùng sẽ xảy ra chuyện gì! Ánh mắt của Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lẽo.
Bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, cùng với Lão Thụ Quái, Đại Hoàng cũng vô cùng cảnh giác.
“Ba Tiên Vương đỉnh phong!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Bây giờ bốn người các ngươi đều đang kẹt ở cấp bậc Tiên Vương sơ cấp và Tiên Vương tiểu thành, chênh lệch quá lớn với bọn họ”.
Cảnh giới Tiên Vương, nói chung là được chia thành năm cấp bậc.
Sơ kỳ, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong, đỉnh cao.
Mà cấp bậc đỉnh cao lại chia thành ba cấp bậc nhỏ hơn - Ngưỡng Thiên Tiên Thai, Đăng Thiên Tiên Thai, Đạp Thiên Tiên Thai.
Cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong, Tiên Vương sơ kỳ muốn chống lại thì đúng là cực kỳ gian nan.
Nói như vậy, nếu mỗi một cảnh giới lớn được chia nhỏ ra càng nhiều cảnh giới nhỏ thì sự chênh lệch của mỗi cảnh giới nhỏ sẽ càng lớn.
Không nói đến ba người Cảnh Năng đều là Tiên Vương đỉnh phong, ngoài ra còn có hơn mười vị Tiên Vương cấp bậc đại thành, cấp bậc tiểu thành, cấp bậc sơ kỳ, đó cũng là uy hiếp cực lớn.
Tần Ninh mở miệng nói: “Lên thuyền!”
Hắn vung tay lên.
Thuyền Thanh Minh hoá từ nhỏ bằng lòng bàn tay thành to lớn vài chục trượng.
Hơn trăm người lần lượt đi lên boong tàu.
Thấy một màn như vậy, ánh mắt Cảnh Năng lạnh lùng, nói: “Quả nhiên người kia có không hề ít bảo bối”.
“Nói đến chuyện này...”, Hàn Tiếu cười nói: “Lúc trước Vũ Thanh Huyên bị giết, tiên khí Vương phẩm Thiên Lung Tiên Tháp kia chắc cũng bị kẻ này lấy mất rồi đi?”
“Ừm...”, “Một khi đã như vậy, đều phải lấy lại hết!”
Hàn Tiếu cười lạnh một tiếng, hai tay nắm chặt.
Tốc độ cấm chế màu tím xung quanh thu nhỏ lại càng lúc càng nhanh.
Hiển nhiên, lần này mấy người Cảnh Năng định bao vây đám người Tần Ninh ở trong này, trực tiếp lấy trận pháp tàn nhẫn kia phong ấn tiêu diệt.
Cho dù ba người đều là Tiên Vương đỉnh phong, nhưng cũng không muốn tự mình mạo hiểm.
Tần Ninh cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên có thể lấy lôi kiếp của bản thân, cộng thêm sự giúp đỡ của tiên khí để giết chết Tiên Vương.
Mặc dù tới cảnh giới Tiên Quân, lực chiến của Tần Ninh có thể giảm bớt, dù sao Tiên Quân cũng không có lôi kiếp.
Nhưng ai biết được liệu Tần Ninh còn có thủ đoạn nào khác không?
Những thứ không biết thường sẽ là thứ đáng sợ nhất! Loại biện pháp không cần tự mình mạo hiểm mà vẫn có thể giết được đám người Tần Ninh này cực kỳ thích hợp.
Nhưng mà... Nếu Tần Ninh thật sự có thủ đoạn độc đáo gì đó, vậy vừa vặn có thể bức bách Tần Ninh sử dụng ngay bây giờ.
“Giết!”
Hàn Tiếu hét lên một tiếng, khí tức trong cơ thể bùng nổ ầm ầm, cấm chế xung quanh cuồn cuộn sát khí, nhanh chóng kéo lại gần.
Mà giờ phút này, đám người Tần Ninh đã đi lên thuyền Thanh Minh.
Đại Hoàng tránh ở một góc boong thuyền, run rẩy nói: “Thân tàu này sẽ không bị cắt đứt chứ?”
“Tiền đồ...”, Diệp Nam Hiên khinh thường nói: “Dù sao thì ngươi cũng là Thiên Cẩu Dương Thiên Vũ kiến thức rộng rãi, sao bây giờ lại sợ như vậy?”
“Ai nói ta sợ?”
Đại Hoàng hầm hừ nói: “Ta chỉ là... chỉ là lo lắng mà thôi, lo lắng đấy ngươi hiểu không?”
Diệp Nam Hiên lười phản ứng.
Cho dù đối phương là mấy vị Tiên Vương đỉnh phong, hắn ta cũng không sợ.
Dù sao... Sư phụ chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên cũng có thể giết được Tiên Vương.
Hắn ta là Tiên Vương sơ kỳ, giết Tiên Vương đỉnh phong cũng rất hợp lý đi?
Phong cấm bốn phía càng ngày càng nhỏ hẹp, thẳng đến cuối cùng cấm chế màu tím xung quanh cuối cùng đã lan đến trên thuyền Thanh Minh.
Ầm... Trong nháy mắt.