Từ trước đến nay, con đường mà sư phụ đi được suy xét kỹ càng.
Sư phụ vừa mới đạt đến cảnh giới Tiên Quân, có lẽ hắn cảm thấy mình cần ổn định cảnh giới.
Thần Tinh Dịch nói: “Vậy sư phụ đâu?”
“Ở sơn cốc bên kia, dẫn theo con chó vàng và Cửu Anh đại nhân, đang tu hành”.
Nghe thế, Thần Tinh Dịch nói: “Ta đi xem”.
“Vâng”.
Một lát sau.
Thần Tinh Dịch đi đến lối vào sơn cốc, sấm sét bao trùm, nổ đùng đoàng không dứt.
Trong sơn cốc, sóng nhiệt cuộn trào phả vào mặt.
Dù hắn đã đạt đến cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong thì vẫn cảm thấy bực bội trong lòng.
“Sư phụ?”
Thần Tinh Dịch gọi.
“Dịch Nhi?”
Ngay lập tức có tiếng động phát ra từ trong sơn cốc.
Lát sau.
Tần Ninh xuất hiện ở lối vào, toàn thân trần trụi, khi Thần Tinh Dịch nhìn về phía này, Tần Ninh vung tay lên, một bộ áo trắng đã phủ lên người hắn.
“Kết thúc rồi à? Đến cấp bậc nào rồi?”
“Tiên Vương đỉnh phong!”
“Ừm…”, Tần Ninh gật đầu, nói: “Giống như những gì ta nghĩ, không tệ, tiếp theo phải chăm chỉ tu luyện Kim Huyền thể, từ Tiên Hoàng đến Tiên Thánh, rồi lên Tiên Đế, tuyệt đối không được gián đoạn”.
“Sư phụ yên tâm, đệ tử nhớ rõ”.
Tần Ninh nói: “Ta ở trong đây tu hành, đã không có gì tràn ra nữa, ta để Bát Hoang Ly Thiên Viêm lại, ngươi vào rèn luyện thể chất của mình, thuận tiện trông chừng Đại Hoàng và Cửu Anh, đừng để chúng chạy ra”.
“Vâng”.
Thần Tinh Dịch đang định đi vào sơn cốc.
“Hahaha…”
Bên trong Tam Thanh tiên giáo.
Trên luyện tâm thạch treo lơ lửng trên không.
Một bóng người đạp gió bay ra, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Ta, Diệp Nam Hiên, đã là Tiên Vương đỉnh phong rồi! Hahahaha…”
Diệp Nam Hiên cầm đao đứng vững giữa không trung, toát ra khí thế vương giả.
Cảm giác này đúng là sung sướng!
Bao nhiêu năm qua vùi đầu tu luyện khổ cực, chậm rãi thăng cấp từng bước một.
Mà nay gặp được sư phụ, tốc độ thăng cấp tăng nhanh hơn nhiều.
Thần Tinh Dịch lườm hắn ta, hừ một tiếng: “Đắc ý!”
“Đúng là đắc ý”.
Tần Ninh nhìn lên trời, hô: “Xuống đây”.
“Sư phụ”.
Diệp Nam Hiên chợt lóe lên, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Tần Ninh và Thần Tinh Dịch.