Một bên, Bối Hồng Ba minh chủ cũng nói: "Chúng ta đã bị lộ thân phận, không có cách nào giấu nữa, thế nhưng nếu vì đổi người mà để lộ những người chưa bị lộ, điều này sẽ khiến bọn họ...", "Ta đã quyết định rồi!"
Vũ Chấn Phương vung tay lên, tiếp theo trầm giọng nói: "Lần này đám người kia sẽ không có một ai chạy thoát được, cho dù bây giờ bị lộ cũng không sao cả!"
Nghe nói như thế, sắc mặt hai người Kiếm Thiên Hòa và Bối Hồng Ba đều run lên, không lên tiếng nữa.
Đi theo dị tộc, thân phận không bị bại lộ với thân phận bị bại lộ chính là hai chuyện khác nhau.
Bây giờ bên trong Tam Thanh tiên vực, ba bá chủ lớn đang công khai tỏ thái độ diệt cỏ tận gốc với dị tộc.
Một khi bị bại lộ, đến khi bọn họ trở về lãnh địa của mình, khả năng thứ đang chờ đợi bọn họ sẽ là sự trả thù lớn như gió bão của ba bá chủ lớn.
Vũ Chấn Phương nói thẳng: "Dịch Tu Hiển, đến đây đi!"
Vũ Chấn Phương vừa dứt lời, một đám người đứng giữa sơn cốc nhanh chóng đi về phía đám người Vũ Chấn Phương.
"Dịch Tu Hiển! Chủ nhân Đại Dịch Môn!"
"Tên này đã là cảnh giới Tiên Vương Ngưỡng Thiên Tiên Đài rồi, vì sao còn làm như vậy?"
"Năm đó con ông ta bị người của Hàn Mị tộc giết chết, sao ông ta lại đi theo Hàn Mị tộc?"
"Chắc chắn là giả...", đám người nghị luận ầm ĩ.
Dịch Tu Hiển kia cũng coi như là người rất nổi tiếng ở trong Tam Thanh tiên vực, bản thân là cảnh giới Tiên Vương Ngưỡng Thiên Tiên Đài đỉnh phong, điều hành Đại Dịch Môn nhiều năm, đã khiến trong Đại Dịch Môn xuất hiện hơn mười vị Tiên Vương, có thể nói là có căn cơ tư chất trung bình khá trong trăm vực ở toàn bộ Tam Thanh tiên vực.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới người này lại là tùy tùng của dị tộc.
Dịch Tu Hiển đi đến trước mặt Vũ Chấn Phương.
"Xin lỗi".
Vũ Chấn Phương bất đắc dĩ nói.
"Đại nhân nói gì vậy".
Dịch Tu Hiển cười nói: "Chỉ cần kế hoạch lần này thành công, đám người kia đều không thể chạy thoát được, có bị lộ hay không cũng không quan trọng".
"Ừm".
Vũ Chấn Phương liền nói ngay: "Ta nhất định sẽ khiến tên Tần Ninh này phải trả giá đắt".
Tần Ninh nhìn thấy Dịch Tu Hiển dẫn người chạy về phía đám người Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc, không khỏi cười nói: "Lợi hại lợi hại, theo ta được biết, Dịch Tu Hiển môn chủ, con trai ngươi bị người của dị tộc giết, bây giờ xem ra chỉ là một ván cờ thôi!"
"Để mọi người cảm thấy Đại Dịch Môn tuyệt đối không có khả năng hợp tác với dị tộc, nhưng trên thực tế đã sớm âm thầm cấu kết với nhau rồi!"
"Thả người!"
Vũ Chấn Phương quát.
"Thả!"
Tần Ninh hét lên một tiếng.
Lão Thụ Quái vẫn quấn chặt lấy Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách.
"Thả người đi chứ?"
Tần Ninh mở miệng.
Lão Thụ Quái ngẩn người nói: "À à à".
Tần Ninh đưa tay đỡ trán, không còn gì để nói.
Hắn đấy mà.
Thật sự rất muốn chặt lão liễu này ra để sưởi ấm.
Vũ Hàm Hương được thả đi, Vũ Chấn Phương lập tức phái người tiếp nhận.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Phe thứ hai!"
Nghe nói như thế, Mệnh Thanh Sam bước chân ra, nói: "Phe thứ hai để ta tới nói đi".
"Đào huynh, không cần ẩn giấu làm gì nữa".
Mệnh Thanh Sam vừa dứt lời.
Tông chủ Thiên Viêm Tông - Đào Tu Nhiên bước ra, dẫn theo các Tiên Nhân môn hạ lao vùn vụt về hướng đám người Mệnh Thanh Sam.
"Bắc Viêm Vực! Thiên Viêm Tông! Thế mà...", lúc này ai nấy đều kinh ngạc nói không ra lời.
Thiên Viêm Tông là tông môn uy tín lâu năm, cũng mạnh hơn Kiếm Thạch các ở Đông Hiền Vực, Thiên Đao Minh ở Nam An Vực, Đại Dịch Môn nhiều.