TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10610 MÀ CÁC PHE THẾ LỰC KHÁC ĐỀU GIẾT ĐỎ CẢ MẮT.

Những người kia không kịp phòng bị, lập tức chết hơn nửa.

Còn vài người vẫn sống, vẻ mặt khiếp sợ.

Một người trong đó quát lớn: "Vũ Hàm Hương, Hàn Cao Cách, các ngươi làm gì vậy?"

Nghe vậy, Vũ Hàm Hương đang muốn mở miệng, lại chợt phát hiện mình không thể lên tiếng, chỉ có một ý chí mạnh mẽ điều khiển cô ta, đánh thẳng về phía các tộc nhân của mình... Ầm ầm... Hai người lập tức giết ra xung quanh.

Cảnh tượng này bị mấy nhân vật Tiên Hoàng như Vũ Chấn Phương, Mệnh Thanh Sam nhìn thấy, sắc mặt ai nấy đều thay đổi.

"Vũ Hàm Hương, Hàn Cao Cách...", hai người này là con cháu dòng chính của Hàn Mị tộc, giống với dòng dõi Hoàng tộc. Đây cũng là lý do vì sao lần này bọn họ sẽ mênh mông cuồn cuộn tới cứu.

Nhưng bây giờ... Hai người này đang làm gì?

Phản bội Hàn Mị tộc, đầu nhập vào Tần Ninh?

Không có khả năng! Chưa bao giờ có tộc nhân phản bội, hai người này lại càng không có khả năng.

Nhưng đối mặt với lời quát hỏi của mấy Tiên Hoàng, Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách lại không nói một lời, chỉ vung lên tiên binh đánh tới các nhân vật Tiên Vương khác.

Vũ Chấn Phương rống giận, nhìn về phía Tần Ninh xa xa, quát mắng: "Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?"

Tần Ninh nhìn hai người Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách, lại quay sang nhìn Vũ Chấn Phương, cười lạnh đáp: "Không chỉ có Dị tộc các ngươi biết tính kế Nhân tộc phản bội Tiên Giới, ta cũng biết!"

Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách đều là cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong, đồng thời là thành viên nòng cốt của Hàn Mị tộc, điểm này Tần Ninh đã ép hỏi được sau khi dùng Sinh Tử Ám Ấn chấn phục hai người.

Tần Ninh biết.

Trước mắt, Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách nghe theo mệnh lệnh của mình, không thể không đối địch với tộc nhân của mình.

Mà đám người Hàn Mị tộc kia lại không dám giết chủ tử của mình! Nên mặc kệ Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách làm ầm ĩ.

Để xem Vũ Chấn Phương và Mệnh Thanh Sam có dám giết không! Ầm ầm... Tiếng nổ đì đùng không ngừng vang lên.

Chiến đấu không ngừng bộc phát khắp nơi.

Tần Ninh cầm kiếm Lạc Diệp Thanh Phong trong tay, người mặc giáp bạc Xỉ Dực, tay đeo găng tay Cửu Phượng Triều Dương, ba kiện Siêu Huyền tiên khí thêm vào người, lại cộng với cảnh giới Tiên Quân hạ phẩm.

Bất kể nhân vật cấp độ Tiên Quân nào cũng đều không phải là đối thủ của hắn.

Mà... Tần Ninh đánh chết đầu tiên không phải là người Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc, mà là những Tiên Nhân thuộc các tông môn gia tộc gia nhập Dị tộc.

Toàn bộ Tam Thanh tiên giáo biến thành một chiến trường chém giết.

Tiếng rống giận dữ, tiếng gầm gừ, tiếng quát mắng, tiếng kêu rên, đủ loại tiếng động không ngừng chui vào tai.

Võ giả hai phe thương vong càng ngày càng nhiều.

Mà bên phía Tần Ninh, mọi người dần dần rơi vào xu hướng suy tàn.

Dù sao thì... Kẻ địch cũng quá nhiều.

Lúc này, Tần Ninh nhìn trận chiến xung quang, đã rõ ràng.

Giết tới mức này.

Tiên Quân chết trong tay hắn có đến hai, ba trăm người.

Mà các phe thế lực khác đều giết đỏ cả mắt.

Một vài tông môn gia tộc khả năng chỉ muốn bảo trì trung lập, nhưng đám người Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc hoàn toàn không muốn để bọn họ chạy mất.

Cho nên, chủ chiến, trung lập, và cả hai đại Dị tộc, đám gian tế kia đều giết đến mất lý trí.

Đọc truyện chữ Full