TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 3096

Chương 3096

Cố Hy gật gật đầu, tâm mắt dừng ở phía sau cô.

“Anh Thiên Âu, anh đến rồi, thay em – gửi lời hỏi thăm đến cô Bạch. Dạo gần đây bận quá nên không có thời gian về nhà, thật ngại quá.”

“Không sao, không sao, em cứ bận việc của em đi. Bây giờ bước đầu khởi nghiệp rất khó khăn, em đang trong thời kỳ thăng tiến, phải biết nắm bắt.” Ôn Mạc Âu cười ngây ngô nói.

Cố Hy gật gật đầu, nhìn qua rạp chiếu phim một lần, giờ này chắc vừa xem phim ra, tiếp theo Ôn Mạc Âu sẽ đưa Niệm Noãn về nhà.

Cái bóng đèn là anh ở lại đây cũng hơi chướng mắt.

“Vậy các anh cứ chơi đi, tôi vê nhà trước đây.”

Nói xong thì rời đi.

Làm sao cô có thể đồng ý, cô còn đang lo lắng vì mình và Ôn Mạc Âu không có gì để nói. Bầu không khí ngượng ngùng kéo dài một mạch đến khi về nhà, buồn bã tẻ nhạt muốn chết.

Hiếm lắm cô mới tìm thấy cứu tỉnh, sao có thể buông tay được.

Cô lập tức tiến lên phía trước, khoác chặt vào cánh tay của anh: “Chẳng phải anh vừa nói xong sao? Không vội về nhà, vậy ba người chúng ta cùng nhau đi dạo.”

“Như vậy không tiện lắm?”

“Không có gì là không tiện cả, em cũng rất nhớ anh. Ôn Mạc Âu cười và nói, không thấy anh giống bóng đèn tí nào.

Anh em lâu ngày không gặp cũng muốn trò chuyện.

Anh ta không giỏi nói chuyện nên thường xuyên làm cho cục diện tẻ nhạt.

Nếu như anh ở một bên nói chuyện nhiều hơn, có lẽ còn có thể điều tiết tình hình.

Không thể từ chối sự nhiệt tình, Cố Hy chỉ đành đi theo.

“Tôi đi mua nước uống cho các cậu.”

“Ở đây có một khu vui chơi giải trí nhỏ, các cậu có đi không? Tôi mua vé cho.”

“Vòng tay tình nhân, tặng cho các cậu.

Cố Hy luôn mượn cớ để rời đi, hoặc là tặng một số đồ có ám thị, giống như muốn cho hai người họ ở bên nhau vậy.

Trong lòng cô vô cớ nổi lên một cơn _ tức, anh ấy như vậy là có ý gì?

“Anh Thiên Âu, anh có thể về trước không? Em với Cố Hy phải đi mua chút đồ ăn, mẹ bảo em mang về.”

“Anh cũng đi…”

“Không cần, em với anh ấy đi là được rồi.”

Cô đã nói đến mức này rồi, Ôn Mạc Âu chỉ đành gật đầu và rời đi.

“Mẹ muốn ăn gì? Em về trước đi, lát nữa anh lái xe về, tiện hơn. Anh gọi xe đưa em về trước, trời cũng tối rồi.”

Anh thản nhiên nói.

“Cố Hy, rốt cuộc anh có ý gì vậy? Em chưa từng nói với anh sao? Em không thích anh Thiên Âu. Còn anh, lúc nấy là có ý gì? Cứ tạo cơ hội cho bọn em, còn tặng vòng tình nhân? Anh đang cố ý sao?”

“Mọi người đều hy vọng em với anh Thiên Âu ở với nhau.”

Đọc truyện chữ Full